Trang 13 - [Tự Truyện] Học Sinh Chuyển Lớp - Phần 2
Các bạn đang
đọc truyện online tại wapsite likevn.wap.sh, chúc các bạn có những giây phút online thật vui vẻ
-Chẳng có gì cả, chặt làm gì không biết?
-Hở, Tín bị sao thế, chặt cho đỡ vướng, đỡ mấy cành khô rơi xuống trúng người đi đường chứ sao?-Nguyệt nhìn tôi thắc mắc khó hiểu.
-Cũng như nhau thôi!
Nói rồi tôi cất bước đi nhanh, để lại Nhân và Nguyệt trao cho nhau những câu hỏi thắc mắc xem có phải trời nắng nên tôi bị ấm đầu hay không.
Về đến nhà, thả mình xuống cái giường quen thuộc. Hết lăn bên này, trở bên kia, cuối cùng tôi an vị với tư thế gác tay lên trán suy nghĩ.
-Liệu Hoàng với Dung có gì với nhau không nhỉ?
-Hay là ngẫu nhiên, tình cờ có lý do gì đó!
-Nếu Dung muốn ai chở về nhà, tại sao không phải là thằng Hà, Long con hay Tuấn Anh…?
Cuối cùng, tạm chấp nhận với hiện thực rằng, Dung với Hoàng có tình cảm với nhau, vậy thì mối quan hệ giữa ba đứa tôi ra sao:
-“Thằng Hoàng liệu có biết Dung với mình?”
-“Dung có biết thằng Hoàng với mình là bạn thân không nhỉ?”.
Bao nhiêu câu hỏi xoay vòng trong đầu, tôi chỉ muốn dồn hết sức đẩy nó ra khỏi tâm trí qua tiếng thở dài. Khi người ta có điều gì đó tồi tệ xảy ra, nó thường đẩy con người đi theo lối suy nghĩ tiêu cực. Từ chiếc nón lưỡi trai, tôi đẩy nó đến mức Dung và Hoàng đều biết rõ chuyện tình cảm trước đây của Nàng với tôi, nhưng họ vẫn mặc kệ cho qua, gạt nó ra một cách trắng trợn. Dù sao, đó cũng là một lối suy nghĩ có chút cơ sở.
Đột nhiên, tôi cảm thấy nhớ bà chị Nữ Tặc, nhớ một cách kỳ lạ. Nếu như có bà chị đó ở đây, hẳn tôi sẽ được nhiều lời khuyên hơn. Hoặc tệ nhất, tôi cũng được trút bỏ mối tâm sự u sầu này cho vơi đi ít nhiều. Tiếc rằng từ lúc thi đại học tới giờ, chị Xuyến cũng bặt vô âm tín.
Hai giờ chiều, mặc cho ánh nắt chiếu thẳng vào mặt, tôi vẫn nằm im bất động. Dường như tôi đang ôm mối suy tư nằm im. Thỉnh thoảng liếc qua chiếc nón cùng cặp với chiếc nón của Dung, à không, giờ thì thằng Hoàng đang giữ, tôi lại dấy lên nỗi buồn khó tả. Bật dậy ra khỏi giường, tôi đi thẳng tới chiếc điện thoại, ngập ngừng bấm số di động của ông anh, cầu trời cho ổng đang rảnh:
-Alo, Mẹ ạ!-Tiếng ông anh trời đánh của tôi lễ phép vang lên đầu dây.
-Đại ca à?
-Gì đó thằng chó con, gọi tao có gì không?-Tông giọng chuyển cực nhanh.
-À, không, gọi hỏi thăm thôi, không đi học ạ?
-Không, sáng đi học về rồi, mệt lắm, giá như có mày ở đây đấm lưng cho đại ca mày thì mừng biết mấy.
Để mặc ông anh tôi cười khoái trá, tôi chỉ ờ, ừm, dạ cho qua lệ. Mất đi kẻ đấu khẩu, ông anh tôi cụt hứng cúp máy, không quên kèm theo lời đe doạ:
-Thôi, cúp máy đây, mày lo học hành cho tử tế, không Mẹ cạo đầu mày đấy, thằng em ạ!
-Ơ….khoan!
-Gì….?-Lão quạu luôn.
-Cho hỏi: giả sử như……?
-Gì? Ngay và luôn, đừng có ấp úng như…-Lão uý kị nói ra hai tiếng cuối cùng.
-Giữa bạn thân và người yêu, thì chọn….-Tôi không dám mở lời nói tiếp.
-Bạn thân…!
-…..?
Theo lý giải của ông anh tôi, thì hồng nhan dễ kiếm, tri kỷ khó tìm. Một thằng bạn thân giữa bể người cực kì khó, gặp nhau kiếp này là có duyên, ráng mà giữ. Còn hồng nhan, không hợp người này là không có duyên, kiếm hồng nhan khác.
-Nhưng mà, ai mà sai với mày thì bỏ người đó!-Lão anh tôi lại chắc cú một lần nữa.
-Còn, không ai sai thì sao ạ?
-Thì mày tự mà đi ra đi chứ sao? Mà mày đang gặp vấn đề đó à!
-À, ….không, hỏi dùm thôi!
-Ừ, tao nghĩ con nào nó yêu mày cũng là đường cùng của nó rồi, lo học hành đi.
Lần này, không còn lí do gì níu giữ, ông anh trời đánh của tôi cúp máy liền, không quên để lại cho thằng em một tràng cười đểu.
Đến trang:
Các bạn đang đọc [Tự Truyện] Học Sinh Chuyển Lớp - Phần 2 tại wapsite likevn.wap.sh, chúc các bạn có những giây phút giải trí thật vui vẻ tại wapsite
View: 15550312