Teya Salat
======Quảng Cáo======
newGhé thăm Fanpage của Likevn Fb.com/KenhTinEva để theo dõi những câu truyện, hình ảnh lãng mạn của tình yêu các nàng nhé!
newTruyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^

Trang 6 - [Truyện Ngắn] Khúc vĩ cầm buồn


Đã chiều tối, nhạc viện hầu như không còn ai, anh hỏi thăm bác bảo vệ thì được biết mọi người về từ khá lâu rồi. Anh cảm ơn rồi lái xe đến nhà cô. Mưa mỗi lúc một nặng hạt. Anh bấm chuông, đứng đợi mãi dưới mưa mà không thấy ai ra mở cổng. Cơn đau đầu lại kéo đến hành hạ anh. Bỗng tiếng chuông điện thoại kêu, màn hình hiện lên số điện thoại quen thuộc, là điện thoại của cô. Anh vội nhấc máy. Bỗng xung quanh mờ nhòa, tất cả chỉ còn một màu trắng xóa. Bên tai anh không còn nghe thấy rõ giọng nói trong điện thoại. Anh ngã xuống, ngất lịm đi.
***
Công trình nhà hát của nhạc viện đạt đúng tiến độ thi công. Anh rất hài lòng với công việc. Xong việc, anh tới ngay phòng tập đàn, trên môi không giấu nổi nụ cười hạnh phúc. Từ lúc còn là sinh viên, cô có thói quen ở lại sau giờ học để chơi đàn. Đến bây giờ, khi đã trở thành giảng viên của ngôi trường cô yêu thích, lúc có thời gian, cô vẫn thường lui tới đây sau giờ dạy để thoải mái kéo những bản violin cô thích.
Anh đứng bên khung cửa sổ. Trước mặt anh là hình ảnh người con gái mặc chiếc váy trắng, đang say sưa kéo đàn. Anh không muốn cắt ngang nên lặng lẽ lắng nghe bản nhạc cô đang chơi. Những âm thanh khi trầm, khi bổng, réo rắt bên tai khiên anh thấy bình yên lạ. Một cảm giác mênh mang khó tả lan tỏa khắp tâm trí anh. Căn phòng chìm đắm tiếng nhạc. Cô đứng đó, váy trắng, và cấy violin mận chín trên vai, mái tóc xõa ôm lấy gương mặt đang chăm chú chơi đàn, tinh khiết như sương mai. Đang mải mê ngắm nhìn người con gái đứng đó hòa theo tiếng vĩ cầm thì anh nghe thấy tiếng người gọi mình:
- Con làm gì ở đây vậy?
Anh quay người lại, là mẹ Anh.
- Mẹ không nghe thấy sao? Con đang nghe Khánh chơi đàn. – Nói rồi anh đưa tay chỉ cho mẹ nơi cô đang đứng.
Gương mặt mẹ anh thoạt hiện lên vẻ lo lắng. Bóng tối dâng đầy trong ánh mắt người phụ nữ trung niên khi nhìn theo cánh tay của đứa con trai. Bà không nói gì thêm, chỉ dặn anh về nhà sớm rồi quay người bước đi. Anh tiễn mẹ ra tới cổng rồi nhắn tin cho cô:
- Anh chờ em ở cổng trường nhé.
- Em về rồi.
Anh thấy lạ, bèn nhắn tin hỏi lại:
- Em về lúc nào? Anh vừa nghe em đàn ở phòng nhạc mà. Với lại, anh đứng từ cổng trường nãy giờ có thấy em đâu?
- À, em có việc đi cùng mấy người trong khoa. Mình hẹn nhau khi khác nhé anh.
Anh trở lại phòng nhạc thì không còn thấy cô ở đó nữa. Lặng lẽ lái xe về, trong lòng Anh không nguôi nỗi băn khoăn, suy nghĩ. “Tại sao cô ấy lại như thế… Tại sao… Tại sao…”
***
Mở mắt ra, anh thấy mình đang nằm trong phòng. Đầu hơi choáng, trong người vẫn còn cảm thấy mệt. Nghe mẹ kể lại, anh mới biết rằng mình mê man hai ngày, bây giờ mới tỉnh. Hôm qua anh sốt quá, lại đứng dưới mưa, nên bị ngất. Cũng may, bố cô ấy đi về và thấy anh nằm trước cổng, trán nóng ran nên đã kịp thời đưa vào nhà. Anh lấy điện thoại vội gọi cho cô nhưng cô không nghe máy. Trong anh dội lên cảm giác lo lắng và nôn nao. Nhiều ngày sau đó, anh cũng rất ít khi liên lạc được với cô. Nếu có thì cũng chỉ vài tin nhắn cụt lủn, có cũng như không. Anh linh cảm có điều gì đó đang xảy ra nhưng không thể định hình rõ đó là chuyện gì. Anh tìm cô mà cũng không được. Đến nhạc viện hay tới nhà, anh cũng không gặp được cô. Chỉ có đêm tối, khi anh dựng xe lặng yên phía dưới khu biệt thự, anh mới được nghe tiếng đàn của cô. Mọi thứ cứ như một giấc mơ, một giấc mơ kì lạ…
… Sau cái hôm ở nhạc viện, không lâu sau đó, cô lại chủ động liên lạc với anh. Điều đó khiến anh tạm yên tâm. Bẵng đi một thời gian, mọi thứ êm ả trôi qua. Nhưng đến một hôm, thức dậy sau một đêm làm việc mệt mỏi, anh cảm thấy rất lạ. Hình như, hôm nay là một ngày gì đó rất đặc biệt với anh mà anh không thể nào nhớ nổi. Trong lòng anh cứ dấy lên một xúc cảm khó tả. Cả buổi sáng ở công ti, anh cứ thấy bồn chồn không yên, không tập trung làm việc được. Đến trưa, anh nhận được tin nhắn, là của cô. Cảm giác kì lạ tạm lắng xuống, anh vui vẻ mở tin nhắn.
Trang: << 14567
Đến trang:
 

Các bạn đang đọc [Truyện Ngắn] Khúc vĩ cầm buồn tại wapsite likevn.wap.sh, chúc các bạn có những giây phút giải trí thật vui vẻ tại wapsite

View: 15582830
›› [Tiểu Thuyết] Hoàng Tử Online
• 2013-01-15 / 06:13:16
›› [Tiểu Thuyết] Ánh sao ban ngày
• 2013-01-15 / 05:21:24

Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé

  Game:

   Game mobile miễn phí  |  Game android hay | Game dien thoai

  Phần Mềm

   Giao Diện Điện Thoại  |  Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại

  Thế giới Truyện

   Truyen nguoi lon  |  Truyen tinh yeu  | Truyện cười  | Truyện ma  | Đọc truyện hay  | Tieu thuyet tinh yeu

 

Thống Kê Hệ Thống Site

Giới Thiệu | Liên Hệ | Quảng Cáo |  Tìm chúng tôi trên Google+