======Quảng Cáo======
newGhé thăm Fanpage của Likevn Fb.com/KenhTinEva để theo dõi những câu truyện, hình ảnh lãng mạn của tình yêu các nàng nhé!
newTruyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^

[Truyện Teen] Một cuộc gọi nhầm số...


Một giọng hát buồn, không hề quen, trái lại còn rất lạ. Người ấy nói nhớ Đan, nhưng không phải Khiêm, mà Khiêm cũng chưa lần nào hát cho Đan nghe như thế này cả…
11h30′ đêm rồi. Sao mấy ngày hôm nay thời gian trôi chậm chạp như rùa bò thế không biết. Đan nằm trên giường, không làm gì mà cũng không ngủ được. Sự nhàn rỗi ấy khiến Đan lại nhớ Khiêm. Khiêm cũng tệ thật, anh ta đến mang đến cho Đan những gì nồng ấm, ngọt ngào – cái đẹp nhất thuộc về tình đầu, vậy mà nay thì sao chứ, Khiêm đi xa Đan rồi, mỗi người rẽ một ngả đường, một quyết định mà cả hai đều chấp nhận ngay khi nó được đưa ra. Hai con người đã từng nắm tay nhau bước qua rất nhiều con đường, nay cùng quay bước mà không ai quay lại nhìn nhau một lần, chỉ sau một câu nói: “Mình chia tay đi”. Tất nhiên đây là câu nói của Khiêm, mà dù là câu nói của ai cũng vậy thôi, khoảng cách đã quá lớn, không thể lấp đầy được thì chỉ cần một người nói ra trước thôi. Đan chỉ gật đầu, chắc cũng chẳng cần thêm lời nào nữa. Vậy mà hơn một tháng nay rồi, Khiêm dường như vẫn không hề biến mất trong cuộc sống của Đan. Hai người quyết định tốt hơn hết là không gặp nhau nữa. Đúng là không một lần nào nữa… Thế nhưng, tại sao Đan vẫn thấy Khiêm trong những quán kem quen thuộc, để rồi giật mình, dụi mắt và… ảo ảnh biến mất. Tại sao Đan vẫn thấy Đan và Khiêm đang cùng đi trên một con đường có lá me bay, Đan tung tăng để Khiêm kéo lại và bảo:
- Em có chạy chậm lại không thì bảo, anh theo em mà hụt hơi rồi này!
- Anh theo làm gì? Đi chậm thì cứ đi một mình đi!
- Em muốn chạy xa khỏi anh đúng không?
- Không… ngốc ạ!
Đan cười với hình ảnh quá khứ để nó tan biến đi. Và Đan vẫn nhớ Khiêm, nhớ những lần buôn dưa lê đến tận khuya. Đan cũng không nhớ Đan và Khiêm đã nói những gì mà có thể nói lâu đến thế. Nhưng chỉ nhớ lúc không còn biết nói gì nữa thì Đan lại bảo:
- Thôi, hết chuyện nói rồi, đi ngủ nhé!
- Từ từ.
- Anh còn gì muốn nói à?
- Ừ. Anh yêu em…
Đan vẫn nhớ cái cảm giác khi Đan bật cười lúc nghe Khiêm nói thế. Nhớ cả lúc Đan nhẹ nhàng tắt máy và mỉm cười khi chìm vào giấc ngủ…
Thôi, cười hay khóc thì vẫn phải ngủ. Bỗng “ting, ting”… có một số điện thoại lạ gọi đến, ngần ngừ một chút, Đan bắt máy:
- A lô?
- Anh nhớ em… nhớ lắm! Anh hát cho em nghe nhé!
“Ngày không em, không lung linh nắng trên con đường, dòng người lướt qua riêng anh ngẩn ngơ miên man…” Một giọng hát buồn, không hề quen, trái lại còn rất lạ. Người ấy nói nhớ Đan nhưng không phải Khiêm, mà Khiêm cũng chưa lần nào hát cho Đan nghe như thế này cả. Có lẽ người đang gọi nhầm máy mà không biết mình nhầm máy. Nhưng lời hát nghe tâm trạng quá, Đan cũng muốn nghe. “Nếu em cần một bờ vai êm, nếu êm cần những phút bình yên, anh sẽ đến như bao lần, để mình cùng tựa vào vai nhau…”
- Đan! Biết mấy giờ rồi không?
- Cuối tuần cho con ngủ đi mẹ!
Tiếng mẹ làm Đan tỉnh giấc. Sinh viên năm nhất rồi mà mẹ cứ xem Đan là học sinh cấp 3 ấy, có mỗi cuối tuần về nhà mà mẹ chẳng cho Đan ngủ nướng. Đan uể oải bước xuống giường, tự hỏi: không biết đêm qua mình ngủ lúc nào nhỉ? Đan chợt giật mình cầm điện thoại lên, xem nhật kí cuộc gọi… Cuộc gọi mới nhận lúc 00h01… 10 phút… người lạ mặt ấy hát có 10 phút mà Đan đã ngủ ngon lành. Chắc tại tối qua Đan mệt. Đan bấm tin nhắn định nói rằng cậu ta nhầm máy nhưng Đan lại giật mình khi tin nhắn đến: “Xin lỗi bạn, hôm qua mình nhầm máy! Ngại quá!” Đan mỉm cười khi đọc tin nhắn, trả lời: “Không sao mà! Bạn hát rất hay!” Có lẽ cậu bạn cũng không muốn nhắc lại chuyện tối qua nên chỉ nhắn lại một icon mặt cười có vậy, Đan cũng không nhắn lại nữa. Đan quẳng điện thoại lại giường và vào nhà tắm, đánh răng rửa mặt. Đan muốn ăn một cái gì đó!
Sáng thứ hai, kí túc xá…
Đan dậy sớm, khoảng một tuần nay Đan tập chạy bộ buổi sáng. Không khí buổi sáng khá trong lành, tiếng chim hót ríu rít, làm Đan thấy thoải mái hơn, mà chạy, khi tập trung toàn bộ năng lượng xuống đôi chân thì đầu sẽ không phải nghĩ, không phải nhớ gì cả, con tim cũng thế lúc nào cũng đập mạnh thì sẽ không biết loạn nhịp nữa…. Ba vòng quanh sân kí túc xá là quá đủ rồi… Hai vòng rưỡi… Chạy qua sân bóng đá này nữa là đủ 3 vòng… Aaa!
Trang: 123 >>
Đến trang:
 

Các bạn đang đọc [Truyện Teen] Một cuộc gọi nhầm số... tại wapsite likevn.wap.sh, chúc các bạn có những giây phút giải trí thật vui vẻ tại wapsite

View: 15504814
›› [Teen Story] Điệp viên nữ hoàng
• 2013-03-11 / 00:53:46
›› [Teen Story] Nhật Kí Anh Yêu Em
• 2013-03-09 / 01:11:40

Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé

  Game:

   Game mobile miễn phí  |  Game android hay | Game dien thoai

  Phần Mềm

   Giao Diện Điện Thoại  |  Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại

  Thế giới Truyện

   Truyen nguoi lon  |  Truyen tinh yeu  | Truyện cười  | Truyện ma  | Đọc truyện hay  | Tieu thuyet tinh yeu

 

Thống Kê Hệ Thống Site

Giới Thiệu | Liên Hệ | Quảng Cáo |  Tìm chúng tôi trên Google+


Insane