“ Thật xin lỗi cô!”
An Kiệt không dám quay đầu trả lời, tức tốc đạp xe đi luôn.
Sau khi về nhà, kể lại chuyện cho Tịch tiên sinh nghe. Tịch Si Thần nhớ ra, kể chủ nhân ngôi nhà đó trước kia là huấn luyện thú, về sau nghỉ hưu ở đây, vì thích chó nên ở trong nhà nuôi không ít con, nhưng cơ bản là số chó đó không cắn người.
An Kiệt nghe liên tiếp gật đầu, cuối cùng hỏi một chút “ Si Thần, làm sao anh biết vậy?”
Tịch Si Thần mỉm cười, đem hoa quả mang đến “ Bởi vì trước khi chuyển đến đây anh đã điều tra qua”.
Anh Kiệt không nói gì, nhưng lại nghĩ loại hành động này không hề phù hợp với phong cách làm việc của Tịch tiên sinh, bèn cởi áo khoác đi theo vào bếp.
“ Có cần em giúp không?”
“ Anh có thể làm được” Tịch tiên sinh đang thái cà chua thành từng lát, tư thế đứng vô cùng thanh tao lịch sự, mỗi lần nấu cơm anh đều đeo kính, lại càng thêm nhã nhặn.
An Kiệt đi đến giữa bàn đá thuận tiện lật quyển sách dậy nấu ăn ra xem “ Hôm nay anh làm gì? Lại bít tết và khoai tây ư?”
“ Bít tết, nhưng không có khoai tây, có lẽ em nên nếm thử một ít cà chua.”
“ Không cần” An Kiệt lịch sự từ chối lời mời.
“ Được rồi” Tịch Si Thân xoay người, hướng về phía cô ngoắc ngoắc ngón tay, An Kiệt nghi ngờ một chút rồi đi qua, một cánh tay Si Thần ôm cổ cô rồi hôn mãnh liệt
“Hương vị như thế nào?”
An Kiệt liếm liếm khóe miệng, bình tĩnh nói “ Không đến nỗi!”
Tịch Si Thần lộ ra nụ cười quyến rũ nhất, bưng lên bát nước đã được uống hết nửa bên cạnh nhấp một ngụm “ Nước ép cà chua, anh nghĩ em sẽ từ từ thích hương vị của nó”
“……”
...........Các bạn đang
tieu thuyet tinh yeu tại wapsite likevn.wap.sh chúc các bạn online vui vẻ...........
Chương 9: Vĩnh viễn không rời xa
An Kiệt đi theo Phác Tranh từ phòng em bé ra, em bé đã trắng trắng mềm mềm, đáng yêu vô cùng nhưng đứa bé mới được một trăm ngày tuổi này lại đặc biệt mê ngủ, tỉnh được một lúc lại nằm úp sấp trong lòng mẹ ngủ say,An Kiệt sợ làm ảnh hưởng bèn vội vàng ra nhanh.
Tịch Si Thần với Niên Ngật ở phòng khách chơi cờ vua. Phác Tranh đi siêu thị mua đồ ăn, còn dì ở trong phòng bếp nấu cơm. An Kiệt nhìn xung quanh vô cùng nhàm chán, cuối cùng đến cạnh Tịch Si Thần xem đánh cờ.
Cờ vua khác với cờ tướng Trung Quốc, từ trước đến giờ An Kiệt toàn cùng Phác Tranh chơi cờ vây, cờ phi hành (1), hoàn toàn không chơi cờ vua, nhưng chỉ cần nhìn qua đã hiểu một chút, thấy có vẻ thú vị.
“ Si Thần, đi con tượng lên để ăn luôn con mã kia”.
Tịch Si Thần nghiêng đầu nhìn cô một cái rồi nói “ Con tượng không thể đi thẳng”(2).
An Kiệt khẽ nhếch miệng, hai giây sau lại có ý kiến “ Xe—“.
Tịch Si Thần lần này không quay đầu, thản nhiên nói “ Xe không thể đi nghiêng”
An Kiệt bị đả kích nghiêm trọng,nhìn một lúc, không dám phát biểu thêm nữa, thấy có chút mất mặt, đang định đi ra chỗ khác thì cánh tay ở dưới bàn đã nhẹ nhàng giữ tay cô lại.
“ An Kiệt thích chơi cờ vua à?” Niên Ngật ngồi đối diện mở miệng.
An Kiệt nghĩ nghĩ, không phải gọi là thích chơi, chỉ là cô cảm thấy vô cùng mới mẻ.
“ Em bảo chồng em dạy cho, trước kia Si Thần là trưởng câu lạc bộ cờ vua của trường đại học đấy”.
“ Thật sao?” An Kiệt hào hứng hẳn lên.
Niên Ngật cười “ Ở trường đại học F, câu lạc bộ cờ vua ít được chú ý, nhưng sau khi Tịch Si Thần gia nhập, loáng cái đã trở nên vô cùng phổ biến”
“ Anh ấy chơi cờ vua vô cùng giỏi sao?”