Insane
======Quảng Cáo======
newTruyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^
newUpdate: Tình Yêu Quý Tộc Chap 115.2 - 119 (08/07/2014)
new[Update] Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái Chap 365 - 366 (09/05/2014)
new[Siêu Phẩm] Đồ Khốn Sao Để Tôi Nhớ Cậu + Ngoại Truyện (13/04/2014)
 

tầng tầng lớp lớp những ánh đèn xa gần đủ màu sắc cũng dậy lên cái vị phồn hoa khác hẳn với ban ngày. Cam Lộ nhìn hai bóng người phản chiếu qua kính không được rõ ràng cho lắm, cười: “Sao anh lại hỏi vấn đề này?”


“Chỉ là chợt nghĩ đến vậy thôi, chúng ta đã kết hôn được gần hai năm rồi nhỉ.”


“Anh vẫn chưa cho em cơ hội để hối hận.”


Cô quay người lại, nhón chân hôn lên môi anh.


“Thang máy có gắn camera đó.” Thượng Tu Văn bật cười, nhưng lại hôn đáp trả, rõ ràng là không để cho cô kịp tránh né.


Lúc thang máy đến tầng mà họ ở, nụ hôn đang ở lúc cao trào, Thượng Tu Văn đưa tay giữ lại cửa thang máy đang chực đóng lại, môi vẫn không rời khỏi môi Cam Lộ, ôm cô quay người lại, hai người vẫn quấn chặt lấy nhau, vừa hôn vừa đi về phía nhà số 1806.


Cao ốc này có kết cấu hai hộ một thang máy, hành lang có gắn công tắc đèn cảm ứng, họ chẳng ai buồn chạm vào cái công tắc đó, vẫn tiếp tục ôm hôn thắm thiết.


Thượng Tu Văn dựa lưng vào cửa nhà mình, vốn định đưa tay tìm chìa khóa, nhưng không chống cự nổi với sự cuồng nhiệt của thân hình mềm nhũn trong vòng tay anh, hai cánh tay anh càng siết chặt cô hơn, như thể muốn cô nhập vào làm một với mình.


Anh trước nay luôn biết giành thế chủ động trong mọi tình huống, lưỡi anh khiêu khích rà soát mọi ngóc ngách trong miệng cô, hơi thở của cô dần dần gấp gáp hơn, những ngón tay không tự chủ bấu chặt vào eo anh.


Đang trong lúc cao trào, cuồng nhiệt nhất thì cánh cửa đột nhiên bật mở, ánh đèn từ trong nhà hắt ra, Ngô Lệ Quân mặt đối mặt với cả hai.


Cam Lộ mặt đỏ như gấc chín, vội vàng thoát khỏi vòng tay của Thượng Tu Văn, khẽ kêu lên ngượng ngùng, Thượng Tu Văn cũng vô cùng bất ngờ, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh: “Mẹ, mẹ chưa ngủ à?”


Ngô Lệ Quân quét mắt nhìn họ một lượt, gương mặt đanh lại, rõ ràng là rất không hài lòng với hành động không ý tứ ngoài phòng ngủ của cả hai, nhưng không hề trách cứ gì chỉ nói: “Tu Văn, mẹ đang đợi con, có việc quan trọng muốn bàn với con.”


Thượng Tu Văn vỗ nhẹ lưng Cam Lộ: “Em đi ngủ trước đi.”


Cam Lộ vội vội vàng vàng lách qua Ngô Lệ Quân vào nhà, chạy một mạch lên lầu vào nhà vệ sinh trong phòng mình, nhìn mình từ đầu đến chân trong gương, quần áo, tóc tai có chút xộc xệch, ánh mắt long lanh, môi hơi sưng đỏ. Bộ dạng này mà bị mẹ chồng khó tính bắt gặp quả thật xấu hổ vô cùng, nhưng khi đưa tay chạm vào môi mình, cô không khỏi bật cười.


Những kích thích đó khiến tim cô đập nhanh hơn, đem đến cho cô cảm giác hưng phấn, tận hưởng niềm vui cả thể xác lẫn tâm hồn. Ai còn tâm trí quan tâm đến việc mẹ chồng nghĩ thế nào?



Chương 2 : Ai cũng có quá khứ




Cam Lộ tắm xong, chưa muốn ngủ ngay, cô tranh thủ hoàn chỉnh phần giáo án còn dang dở, tiện thể đợi Thượng Tu Văn. Nhưng lúc lên lầu, Thượng Tu Văn cầm túi xách giúp cô, cô lại vội vội vàng vàng chạy vào phòng mà quên mất cầm theo.


Cô rón rén xuống lầu, dáo dác nhìn quanh thì thấy túi xách của mình để ở hành lang cửa ra vào bèn bước đến lấy, đang lúc quay người lên lầu thì bỗng nghe thấy tiếng nói có phần gắt gỏng từ phòng mẹ chồng vọng ra: “Con nhất định phải đồng ý với mẹ, không đi gặp Hạ Tĩnh Nghi nữa.”


Giọng nói của Thượng Tu Văn lại rất bình tĩnh: “Mẹ, con không cố ý đi gặp cô ấy, mẹ quản nhiều quá đấy, cũng nghĩ nhiều nữa, không cần thiết phải như vậy.”


“Ả hồ ly tinh đó, những chuyện phiền phức nó gây ra còn chưa đủ sao? Nó bỗng dưng trở về như vậy, có trời biết nó đang suy tính cái gì.”


Cam Lộ như bị sét đánh trúng, cô là người có suy nghĩ rất tinh tế chứ không qua quýt đại khái. Ngô Lệ Quân trước nay nói chuyện rất chừng mực, rất ít khi nói ra những lời thế này, dùng từ khắt khe là một chuyện, giọng nói cũng lộ ra sự khinh miệt không giấu giếm, nhưng cái từ “hồ ly tinh” thốt ra từ miệng bà có ý nghĩa gì gần như chẳng cần phải suy đoán, chỉ cần tưởng tượng cũng có thể liên tưởng ra được chút gì đó.


“Chỉ có chuyện này thôi sao? Muộn rồi, mẹ đi nghỉ sớm đi.” Giọng nói đều đều, không bộc lộ cảm xúc của Thượng Tu Văn vọng ra.


Cam Lộ đi như chạy lên lầu, vào phòng làm việc ngồi phịch xuống. Một lúc sau, Thượng Tu Văn bước vào, cúi đầu nhìn cô: “Sao, còn việc phải làm à?”


Cam Lộ không ngẩng đầu lên: “Anh ngủ trước đi, em soạn xong giáo án rồi ngủ sau.”


“Đừng thức khuya quá nhé.”


Thượng Tu Văn trở về phòng ngủ. Căn phòng phức hợp này lầu trên lầu dưới giống nhau, mỗi gian đều có phòng làm việc, phòng ngủ và nhà vệ sinh, Cam Lộ có thể nghe thấy tiếng Thượng Tu Văn lấy áo ngủ bước vào phòng tắm. Đợi cửa phòng tắm đóng lại, cô mới nhẹ nhõm thả lỏng người, tựa lưng vào ghế, mông lung nhìn ra màn đêm ngoài cửa sổ.


Tất nhiên cô không thể dựa vào những điều mình vô tình nghe được mà chất vấn Thượng Tu Văn: cái ả “hồ ly tinh” được thốt ra từ miệng mẹ anh đó đã là quá khứ như môn Lịch sử cô dạy hay là vở kịch sống đang âm thầm diễn ra.


Cô suy nghĩ tỉ mỉ hành động gần đây của Thượng Tu Văn, chỉ có thể thừa nhận, người đàn ông này không có gì bất thường, so với lúc vừa kết hôn thậm chí lúc yêu nhau cũng chẳng có gì khác biệt. Anh tôn trọng, quan tâm đến cô, trên giường nồng nhiệt, dưới giường thì ôn tồn, hòa nhã; khi về trễ luôn chủ động gọi điện thoại hoặc nhắn tin báo cho cô biết; luôn nhớ những ngày kỉ niệm, sinh nhật cô, chu kì sinh lý của cô; cô mua quần áo mới hay có tóc mới, anh đều chú ý và tán thưởng.


Cô đã từng có lúc nghi ngờ, trước đây, cuộc hôn nhân duy nhất mà cô từng chứng kiến tất nhiên là của cha mẹ cô. Nhưng gia cảnh của cô đặc biệt, thậm chí hôn nhân tan vỡ cũng không giống như những người khác, cô không cho rằng đó có thể xem là nghĩa vợ chồng bình thường.


Tuy cô không biết cuộc hôn nhân của mình khác hoàn toàn với hôn nhân của cha mẹ cô có được coi là bình thường hay không, nhưng đã chung sống với nhau hai năm, nếu như có gì bất thường, thì cũng là lẽ thường tình chứ không phải do bỗng dưng ở đâu mọc ra một cô ả “hồ ly tinh” Hạ Tĩnh Nghi kia.


Vậy đó đã thành quá khứ chưa? Giọng nói của Thượng Tu Văn chả có gì bất thường, rõ ràng là không hề ngạc nhiên khi mẹ anh bỗng nhắc đến cô ta.


Cô chưa bao giờ hỏi Thượng Tu Văn về những mối tình trước đây của anh. Lần đầu tiên anh và cô ân ái, cô có thể thấy rõ sự thuần thục trong từng động tác của anh, cô thì hiển nhiên chẳng có kinh nghiệm gì, nhưng cô không hề ngây thơ, cô cho rằng những động tác thành thục ấy chắc là học được từ những bộ phim cấp ba Nhật Bản.


Dĩ nhiên, khi đó cô cũng đã từng yêu, nhưng những hiểu biết về đàn ông của cô lại có được từ mạng Internet, tiểu thuyết và phim ảnh, nói như cô bạn thân Tiền Giai Tây thì “về mặt tâm lý là một nửa đàn bà, còn về mặt sinh lý thì lại là một nửa gái tơ”, cô biết rõ ràng rằng dù lí thuyết có phong phú cỡ nào khi đụng thực tiễn cũng là con số 0, chẳng áp dụng được gì.


Cô đón nhận một người đàn ông hơn mình năm tuổi, đối với cô, quá khứ không quan trọng, dù là quá khứ của anh hay của cô.


Một người học lịch sử lại xem nhẹ quá khứ như thế, ít nhiều cũng có chút buồn cười. Nhưng giờ đây, cô quyết định dùng câu nói này để tự an ủi mình.

Đến trang:

 

Bạn đang đọc truyen hay tại wapsite Likevn.wap.sh, hãy chia sẻ wap truyện này cho bạn bè của bạn nhé ! Thân...

Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé

  Game:

   Game mobile miễn phí  |  Game android hay | Game dien thoai

  Phần Mềm

   Giao Diện Điện Thoại  |  Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại

  Thế giới Truyện

   Truyen nguoi lon  |  Truyen tinh yeu  | Truyện cười  | Truyện ma  | Đọc truyện hay  | Tieu thuyet tinh yeu

 

Thống Kê Hệ Thống Site

Giới Thiệu | Liên Hệ | Quảng Cáo |  Tìm chúng tôi trên Google+

Cùng tải những game mobile online hay, ung dung chibi cho điện thoại tại WapGame24h