phần tóc trước trán cũng rủ xuống theo, che hết những biến đổi cảm xúc trong mắt anh.
- Xin anh hãy chăm sóc tốt cho cô ấy.
Giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai, Kỉ Tư Nam trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn Đường Chính Hằng đang nhanh chóng đứng lên và rời đi khỏi tầm mắt mình.
Anh ta nói “xin” với anh, Đường Chính Hằng trước giờ vẫn lạnh lùng băng giá lại vì Tiểu Băng mà nói “xin” với anh sao?
Kỉ Tư Nam mơ hồ hiểu ra điều gì đó, trái tim anh bất giác khẽ nhói đau. Anh quay người nhìn hình bóng đang xa dần của Đường Chính Hằng, tay siết chặt chiếc vòng hạt bằng bạc trên tay, đột nhiên giật mạnh.
Chiếc vòng mỏng manh trong phút chốc đứt thành hai mảnh. Cổ tay anh hơi đỏ tấy lên vì đau, Kỉ Tư Nam ngẩn ngơ nhìn chiếc vòng bị đứt, trong mắt ánh lên một sự căm hận mơ hồ. Trác Tiểu Băng, rốt cuộc em là người thế nào? Tại sao bọn họ đều hết lòng hết sức bảo vệ em? Vũ Chí Tân cũng vậy, Đường Chính Hằng cũng thế?
Kỉ Tư Nam nắm chặt chiếc vòng bị đứt trong lòng bàn tay, cảm giác sự lạnh lẽo của kim loại đang dần dần trở nên ấm áp. Anh khẽ chớp mắt, thu lại ánh mắt sắc sảo, trên mặt anh lại nở ra nụ cười ấm áp, sau đó giơ tay gọi phục vụ
- Làm ơn, cho tôi một cốc Caramel Latte.
Một cô gái mặc chiếc áo khoác dài màu vàng kem đang bước vào cửa, bước chân thoăn thoắt, khuôn mặt lộ đầy vẻ tự tin kiêu ngạo. Mái tóc xoăn từng lọn màu nâu thẫm xõa xuống sau lưng, đôi khuyên có gắn đá quý trên tai cô sáng lấp lánh, viên đá quý màu phấn hồng khiến không ít người phải há hốc mồm kinh ngạc. Đôi mắt đen rạng rỡ hơi cong như đang mỉm cười.
Kỉ Tư Nam lập tức đứng dậy hướng về phía cô vẫy tay, sau đó chào hỏi bằng một giọng rất lễ độ:
- Chị Lâm, ở đây…
Đúng thế, người vừa đến không phải ai khác, chính là bà chủ của Thiên Dật – Lâm Phi. Nhân viên phục vụ mang tới một ly nước trắng, Lâm Phi duyên dáng ngồi xuống ghế, sau đó gọi một tách café Blue Mountain.
- Chị Lâm, cảm ơn chị đã giúp em gặp được Đỗ Gia, nếu không em cũng chẳng có cách nào gặp được ông ấy.
Kỉ Tư Nam lên tiếng trước, giọng nói của anh vẫn hết mực ấm áp và lịch thiệp.
- Cậu cho rằng tôi giúp cậu là để nghe một tiếng cảm ơn sao?
Lâm Phi hỏi vặn lại một cách đầy sắc sảo, Kỉ Tư Nam mỉm cười lắc lắc đầu, cụp mắt xuống, anh nói nhỏ.
- Em biết, em khiến chị thất vọng rồi.
- Cậu còn biết việc cậu làm lúc này khiến tôi rất thất vọng sao? Tôi đã đồng ý để cậu tự mình đi đối phó Trác Tiểu Băng, cậu làm mất thời gian như vậy, hai lần ra tay thì cả hai lần đều thất bại giữa chừng! Giờ đến cả tôi cũng cảm thấy tò mò rồi, Kỉ Tư Nam, giờ cậu có biết rốt cuộc bản thân mình đang làm cái gì không hả? Lẽ nào cậu mềm lòng rồi sao?
Lâm Phi nâng ly nước lên uống một hụm, đôi lông mày đẹp hơi nhướn lên, hàng mi dày chớp mạnh trong không trung, dường như muốn rơi ra.
- Em…
Kỉ Tư Nam bỗng ngập ngừng, anh cắn cắn môi
- Em nghĩ, hiện giờ tình hình có chút thay đổi, thế nên… có thể nào…
- Tôi biết cậu muốn nói với tôi cái gì, cậu muốn nói bộ dạng hiện giờ của cậu cũng không đến nỗi tồi, nhưng cậu cho rằng tôi sẽ đồng ý với cậu tha cho cô ta sao?
Lâm Phi cười tự đắc, giọng điệu dứt khoát cắt ngang câu nói của Kỉ Tư Nam, từ trước tới giờ lúc nào cô cũng có khí thế lấn lướt người khác như thế.
- Chị Lâm, em chỉ cảm thấy, cô ấy có thể giúp em…
- Giúp cậu gột sạch những scandal đó, như vậy là cậu có thể quay lại làm nghệ sĩ, tiếp tục quay phim tiếp tục ca hát, sẽ không còn bị người ta chỉ trỏ nói này nói nọ, đúng không?
Lâm Phi lại lần nữa cắt đứt câu nói của Kỉ Tư Nam, Kỉ Tư Nam im lặng gật đầu.
- Thế nên cậu không quan tâm ai đã hãm hại cậu nữa rồi? Cũng không muốn báo thù những kẻ đã hãm hại cậu nữa đúng không?
Lâm Phi lại hỏi, Kỉ Tư Nam không trả lời, chỉ cúi thấp đầu xuống.
- Cậu đó…
Lâm Phi thở dài, giọng nói cũng dịu dàng hơn một chút, ngón tay cô khẽ vuốt ve chiếc ly thủy tinh, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
- Cậu biết làm thế này hậu quả sẽ là gì không?
Lâm Phi dừng lại và lên tiếng.
Kỉ Tư Nam ngẩng đầu nhìn Lâm Phi, khi bốn mắt gặp nhau, trong mắt anh ánh lên một ánh nhìn kiên định hiếm có.
- Nam, cậu phải biết, nếu đã nói dối điều này thì sẽ phải tiếp tục nói dối, sẽ không thể quay đầu lại được nữa đâu.
- Em bây giờ… lẽ nào nói dối còn chưa đủ nhiều sao?
Kỉ Tư Nam khẽ nhếch miệng, cười nhạo bản thân.
Lâm Phi nhìn Kỉ Tư Nam, ánh mắt cô bỗng dịu dàng trở lại. Người đàn ông đang ngồi trước mặt cô có tướng mạo khôi ngô, nhưng trong ánh mắt của anh không còn sự hồn nhiên của ngày đó. Lúc trên sân khấu tuy là người có được tình yêu của muôn vạn người, nhưng những nỗi khổ mà anh phải chịu lại nhiều hơn bất cứ ai.
Cô trước giờ chưa bao giờ quên, khi Kỉ Tư Nam quay bộ phim truyền hình đầu tiên đã từng bị đạo diễn mắng té tát trước mặt tất cả mọi người, thậm chí còn bị bạt tai hai lần. Khi Kỉ Tư Nam ra album đầu tay, cố nhẫn nhịn cơn đau ở lưng sau hai tháng tập múa đầy gian khổ. sau khi kết thúc luyện tập, thậm chí anh đã ngã phịch xuống đất không thể nào đứng lên được.
Là cô đã đưa anh vào thế giới này, sáu năm nay, anh đã nỗ lực học tập để thích nghi với giới giải trí, thích ứng với những quy luật sinh tồn tàn nhẫn. Nhưng con người đó lại nhẫn tâm hủy hoại Kỉ Tư Nam mà cô đã vất vả gây dựng nên.
- Vậy thì, cứ như thế đi!
Sự đau thương và căm hận trong mắt Lâm Phi thoắt hiện và nhanh chóng biến mất, cô nhếch môi lên nở một nụ cười giảo hoạt
- Nếu cậu đã quyết định như vậy, tôi có thể đồng ý với cậu. Tôi đồng ý tha cho Trác Tiểu Băng.
Cô mím môi, tiếp tục nói một cách bình thản.
- Nhưng, sự tha thứ của tôi có cái giá của nó…
Kỉ Tư Nam ngẩng đầu lên, ngẩn người nhìn Lâm Phi, rõ ràng anh nghe ra sự hận thù trong giọng nói của cô.
- Bất luận là chuyện gì, em cũng đều đồng ý.
Kỉ Tư Nam đưa tay hất mái tóc mái, cụp mắt xuống.
- Được…
Lâm Phi vỗ tay nhè nhẹ
- Đã như vậy, tôi lập tức thông báo cho công ty giúp cậu làm thủ tục hủy hợp đồng, bắt đầu từ giờ phút này cậu không còn là người của Thiên Dật nữa!
- Chị Lâm!
Kỉ Tư Nam thoảng thốt lên tiếng, từ lúc anh ra nghề đã là nghệ sĩ của Thiên Dật, anh chưa từng nghĩ tới chuyện có một ngày Thiên Dật sẽ đưa ra đề nghị hủy hợp đồng với mình.
- Đừng hỏi tôi nguyên nhân, tôi… đương nhiên có lý do của tôi.
Lâm Phi lắc lắc tay, sau đó đặt tay lên môi ra hiệu im lặng.
Kỉ Tư Nam thẫn thờ ngồi trên ghế, nhìn nụ cười đắc ý đang hiện lên trên khuôn mặt của Lâm Phi, không nói được lời nào. Xem ra lần này anh thật sự không còn gì nữa rồi.
Rời khỏi tiệm café, đi trên con phố Tsim Sha Tsui [6"> nhộn nhịp, lần đầu tiên Kỉ Tư Nam cảm thấy anh đau buồn tới mức muốn khóc. giống như năm đó lần đầu tiên quay phim khi bị đạo diễn mắng là “đồ ngu”, anh có cảm giác thế giới của mình sắp sụp đổ.
Cặp kính râm che gần hết khuôn mặt, đôi mắt giấu đằng sau cặp kính đỏ au, không che giấu nổi sự bất lực và bi thương. Cái giá để bảo vệ một lời nói dối, chính là càng phải nói dối nhiều hơn.
Cái giá để bảo vệ Trác Tiểu Băng, chính là hủy hoại hạnh phúc của càng nhiều người hơn.
Anh rốt cuộc…
Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé
Game:
Game mobile miễn phí | Game android hay | Game dien thoai
Phần Mềm
Giao Diện Điện Thoại | Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại
Thế giới Truyện
Truyen nguoi lon | Truyen tinh yeu | Truyện cười | Truyện ma | Đọc truyện hay | Tieu thuyet tinh yeu