Pair of Vintage Old School Fru
======Quảng Cáo======
newTruyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^
newUpdate: Tình Yêu Quý Tộc Chap 115.2 - 119 (08/07/2014)
new[Update] Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái Chap 365 - 366 (09/05/2014)
new[Siêu Phẩm] Đồ Khốn Sao Để Tôi Nhớ Cậu + Ngoại Truyện (13/04/2014)
 

Xách Ba lô lên và đi
Thông tin tác giả:
- Tác giả: Huyền Chip
- Sinh ngày: 19/9/1990
- Mười bảy tuổi, Huyền Chip tổ chức chiến dịch Free Hugs lớn nhất Việt Nam.
- Mười chín tuổi, cô trở thành điều phối viên tại Việt Nam của chiến dịch SEAChange 2009.
- Hai mươi tuổi, Huyền Chip bỏ công việc trong mơ đang có ở Malaysia để theo đuổi khát vọng “đi để trải nghiệm”.
- Hai mươi hai tuổi, xuất bản cuốn sách “Xách ba lô lên và đi” và trở thành hiện tượng trong giới trẻ.
Tập 1: Châu Á Là Nhà. Đừng Khóc!
Giới thiệu

Bước chân của Huyền khởi đầu cho trào lưu mới trong giới trẻ Việt: Khát khao vươn ra thế giới, đi và trải nghiệm. Cô bé quyết chí làm “Ta ba lô” không chỉ để thỏa mãn khát khao khám phá, trưởng thành mà còn đem hình ảnh, văn hóa Việt Nam đến với bạn bè năm châu. Nhưng không phải ai cũng có bản lĩnh để đi như Huyền. Điều thú vị toát ra từ con người Huyền nằm trong sự khác biệt và dám khác biệt. Cô bé ấy dường như đứng ngoài khuôn mẫu thông thường của một nhân vật quan trọng.

Bạn đã bao giờ ước mình sẽ đi vòng quanh thế giới chưa, chắc là có rồi. Nếu bạn đang ở độ tuổi 20, chắc hẳn đã từng một lần đã nghĩ “viển vông” như thế, nhưng cái điều bạn nghĩ đến đầu tiên là phải có tiền, bởi đi nhiều như thế thì cần rất nhiều tiền, rồi thì sau đó sẽ không dám nghĩ đến nữa. Nhưng Huyền đã đi mà chỉ có 700usd thôi. Chính những thiếu thốn đó đã thôi thúc Huyền lên đường, cô bé không “đợi đủ đầy để đi”. Đó dường như là điều đặc biệt nhất ở cô bạn 9x Huyền Chip.

Sau khi được báo chí rầm rộ về chuyến đi “ngông” của mình, Huyền bỗng trở nên nổi tiếng, nhiều nhà xuất bản đã tìm đến Huyền để đặt hàng em viết sách. “Xách ba lô trên vai và đi” đã ra đời đơn giản như thế. Nhưng để có được những trang viết, những sự kiện xuất hiện như trên sách thì không phải là điều đơn giản. Huyền nói: “Động lực khiến tôi lao vào viết ngay quyển sách này không gì khác ngoài việc tôi muốn truyền cảm hứng khám phá, phiêu lưu mạo hiểm đến những bạn trẻ, hãy mạnh dạn vác ba lô đến những vùng đất xa xôi mà bạn chưa một lần được đặt chân đến”. Sách được nhà xuất bản Văn Học phát hành vào cuối tháng 9/2012.

Trần Sáng

Vượt ra ngoài khuôn khổ câu chữ, nghệ thuật của một tác phẩm văn học, “Xách ba lô lên và đi” với phần một mang tên “Châu Á là nhà. Đừng khóc!” là cuốn du ký của một cô gái kỳ lạ. Tốt nghiệp trung học, không chọn vào đại học như bao bạn bè cùng lứa Huyền Chip sang Malaysia để làm những việc “phù hợp hơn với mình”. Rồi đột ngột, cô quyết định từ bỏ tất cả để thực hiện một hành trình không biết trước có thực hiện được hay không.

Với 700 USD trong túi, Huyền Chip đã đi tới 25 quốc gia trên thế giới, ngay cả những khu vực nguy hiểm như Kashmir, Palestine, Israel và châu Phi xa xôi. Cô đã làm đủ nghề để kiếm sống từ hái hoa quả, làm việc trong sòng bạc, tổ chức sự kiện đến viết bài cho một trang web về công nghệ. Mất hai năm để đi và cũng mất ngần ấy thời gian Huyền Chip hoàn thành cuốn sách này.

Không sai khi gọi đây là một cuốn nhật ký hành trình bởi 82 câu chuyện trên hơn 400 trang giấy hoàn toàn có thật, không nhằm mục đích gì ngoài trải nhiệm. Đúng như lời Huyền viết trong tựa sách: “Trước hết, tôi cần nhấn mạnh lại rằng tôi đi chuyến đi này đơn giản vì đó là mơ ước của tôi. Tôi đi không để chứng minh điều gì cả. Tôi cũng không đi để thay đổi cuộc sống của ai cả, trừ cuộc sống của chính tôi”.

Ngoài việc kể về những miền đất Huyền Chip đã đến, cuốn sách còn chứa đựng những bài học trong suốt cuộc hành trình.Đó là những giọt nước mắt trào ra khi ngồi một mình trước cổng siêu thị vắng tanh vắng ngắt, không có nơi nào để đi, không có ai để nhờ giúp đỡ tại Brunei. Đó là những đấu tranh tư tưởng giữa đi và ở khi có một tình yêu đẹp, một công việc ổn định, những người bạn tốt ở Mumbai xinh đẹp… Lúc này địa danh hoàn toàn đúng với khái niệm của nó còn hành trình được định nghĩa bằng những cuộc gặp gỡ, những người bạn cô yêu mến, gắn bó.

Huyền chip tự nhận mình là dân chuyên toán không thạo về cấu trúc, thể loại, sẽ bị đánh giá không hay nếu so sánh cuốn sách này với một tác phẩm văn học. Tuy nhiên đây sẽ là một động lực thôi thúc người trẻ lên đường, theo cách nói của nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên: “Đây là quyển nhật ký ghi lại trải nghiệm của Huyền bằng ngôn ngữ thô ráp nhưng sinh động. Đọc nó, ta như được cùng tác giả sánh bước trên con đường cô ấy từng đi. Cuốn sách có tính chất mời gọi chúng ta hãy đi đi. Gấp sách lại, tôi thấy không thể ngồi yên được, muốn đi tiếp, đi mãi trên mọi nẻo đường”.
“For Chip, on the day she turns 20:

You are the bravest girl I’ve ever met. Go wherever you wat to, but remember, traveling is not about where you are, but who you are with.

From a person you met on the road

Veera”

[“Tặng Chip, ngày em tròn 20 tuổi:

Em là cô gái dũng cảm nhất mà anh từng gặp. Đi đến bất cứ nơi nào em muốn, nhưng hãy nhớ rằng, hành trình thực sự không phải là về những nơi em đến, mà là về những người em gặp.

Từ một người em gặp trên đường

Veera”">

Lời nói đầu


Trước hết, tôi cần nhấn mạnh lại rằng tôi đi chuyến đi này đơn giản vì đó là mơ ước của tôi. Tôi đi không để chứng minh điều gì cả. Tôi cũng không đi để thay đổi cuộc sống của ai cả, trừ cuộc sống của chính tôi.

Nhưng rồi tôi cũng không hiểu vì sao mà mọi người bắt đầu để ý đến chuyến đi của tôi và bắt đầu gán cho nó những mục đích to tát và bắt tôi giải thích tại sao tôi lại chọn đi như thế. Phải chăng ước mơ ở Việt Nam vẫn còn là một thứ lạ lùng đến mức bản thân việc “theo đuổi ước mơ” chưa đủ làm nên một lý do? Phải chăng cái quy trình “Đến trường -> Cạnh tranh để vào đại học -> Tìm việc -> Lập gia đình -> Có con -> Già -> Ước gì cuộc sống của mình thú vị hơn một chút” đã trở nên theo lối mòn đó đều có thể trở thành hiện tượng?

Kể từ khi chuyến đi của tôi được nhiều người biết đến thì khen cũng nhiều, nhưng đá ném ra thì cũng không ít. Rất nhiều người không tin rằng tôi đã thực sự đi. Họ nói: nào là hộ chiếu Việt Nam thì không thể xin được visa, nào là một con bé như tôi thì không thể kiếm được tiền trên đường để đi như thế. Ban đầu đọc những lời lẽ không hay của họ, tôi cũng bị mất tinh thần ghê lắm. Nhưng sau khi nghĩ đi nghĩ lại thì lại thấy đo chẳng phải là lỗi của mình để mà buồn. Đó là một hạnh phúc âm ỉ khi bạn làm được một điều lạ lùng đến mức người ta không tin là bạn đã làm được.

Cũng giống như việc tôi đi chỉ là để lấy trải nghiệm cho mình, tôi viết cuốn sách này trước hết là để cho bản thân. Viết để cho mình khỏi quên. Viết để có cái khoe với con cháu sau này rằng ngày xưa hồi bằng tuổi mày, tao cũng đã từng đi đây đi đó, viết sách này sách nọ. Tôi không phải là dân văn, không rành về cấu trúc văn phong, cũng không mặn mà với những từ đao to búa lớn. Tôi chỉ chân chất có gì kể nấy, bạn tôi đọc xong đã phải phá lên cười bởi đọc sách mà cứ như nghe tôi kể chuyện vậy.

Đây không phải là một cuốn sách hướng dẫn du lịch. Bạn sẽ không tìm được trong cuốn sách này những thông tin như ăn gì, ở đâu, đi lại thế nào. Cho những thông tin thế này, bạn có thể lên mạng tìm hoặc ghé thăm dự

Đến trang:

 

Bạn đang đọc truyen hay tại wapsite Likevn.wap.sh, hãy chia sẻ wap truyện này cho bạn bè của bạn nhé ! Thân...

Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé

  Game:

   Game mobile miễn phí  |  Game android hay | Game dien thoai

  Phần Mềm

   Giao Diện Điện Thoại  |  Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại

  Thế giới Truyện

   Truyen nguoi lon  |  Truyen tinh yeu  | Truyện cười  | Truyện ma  | Đọc truyện hay  | Tieu thuyet tinh yeu

 

Thống Kê Hệ Thống Site

Giới Thiệu | Liên Hệ | Quảng Cáo |  Tìm chúng tôi trên Google+

Cùng tải những game mobile online hay, ung dung chibi cho điện thoại tại WapGame24h