hôm nay cô phải báo cáo! Sao nào? Không có năng lực đó, nói sớm đi!”
“Tôi sẽ đến ngay!” Uất Noãn Tâm đành phải sắp xếp lại phần tài liệu trong tay, căng cứng da đầu lên bước vào phòng họp. Những vụ kiện cần nói đến trong buổi họp, cô đều giải thích rất rõ ràng, cho nên một nửa tiến hành rất thuận lợi, Uất Linh Lung càng nghe càng chán. Lúc này có người ở bên tai cô ta thầm thì điều gì đó, cô ta nở nụ cười kỳ lạ, không chút lễ phép cắt ngang lời cô.
“Những điều cô nói chỉ toàn là nói suông, tôi muốn số liệu!”
Uất Noãn Tâm sững người.
Cô dám đánh cược, với cái đầu bã đậu của Uất Linh Lung, căn bản ngay cả số liệu là gì cũng không biết, chỉ là bên cạnh cô ta có ‘quân sư’ muốn lấy lòng cô ta nên cố ý chỉnh cô mà thôi.
Cô dựa theo trí nhớ nói những điều này, nhưng những vế sau một chút cô cũng không nhớ, đứng im tại chỗ, không biết phải làm sao.
Uất Linh Lung bắt lấy cơ hội, đang định bắt chẹt cô, một bà cô quét dọn gõ cửa đi vào, vẫy tay với Uất Noãn Tâm. Cô vội vàng đi qua đó: “Có chuyện gì sao?”
“Có một anh chàng rất đẹp trai bảo tôi đưa cái này cho cô!” Bà cô quét dọn còn có tâm tình nháy mắt với cô: “Rất đẹp rất đẹp nha!”
Uất Noãn Tâm vừa nhìn là biết tập tài liệu, vui mừng không ngớt. “Bây giờ anh ấy đang ở đâu?”
“Còn ở bên ngoài! Tôi phải ra nói chuyện phím với cậu ấy đây, cô cố lên nha!”
“Uất Noãn Tâm, cô đang làm cái gì đó! Ai cho phép cô trong cuộc họp, nói chuyện với lao công chứ.” Uất Noãn Tâm vô cùng không vui chất vấn.
“Không có gì!” Có tài liệu rồi, Uất Noãn Tâm tràn đầy tự tin, khóe miệng cũng nở nụ cười. “Lúc nãy làm phiền thím quét dọn sao chép giúp tôi một ít tài liệu, cô muốn số liệu, toàn bộ ở trong này.”
Mặt của Uất Linh Lung đen thui. “Nhiệm vụ của bà ta là quét dọn, cô có tư cách gì kêu bà ấy làm chuyện tạp nhạp này!”
“Tôi cũng không biết tôi đã cầm tiền lương của mười người!”
“Uất Noãn Tâm….” Uất Linh Lung nghiến răng nghiến lợi. Tại sao cô không thể chỉnh cô ta, hôm nay không dễ dàng gì mới có cơ hội, cuối cùng cũng để cô ta chạy thoát.
“Vô cùng xin lỗi lúc nãy đã xảy ra chút sự cố, bây giờ tôi sẽ tiếp tục bài báo cáo.”
“Không cần thiết! Bài báo cáo nham nhở của cô, ai muốn nghe chứ!” Uất Linh Lung liền đứng dậy, mặt thối bỏ đi, tức anh ách, bộ dạng như ta đây là chị hai.
Những nhân viên khác quay mặt nhìn nhau, cũng cảm thấy cô ta làm vậy có chút quá đáng.
Mặc dù không biết cô ta tại sao lại nhắm vào Uất Noãn Tâm, nhưng ân oán cá nhân, tự giải quyết là được, có cần thiết quậy đến mức cuộc họp cũng không thể mở chứ? Đây chính là cuộc họp quan trọng nhất trong mỗi tuần.
Mặc dù làm việc có chút nhàm chán, bọn họ cũng hù theo chỉnh Uất Noãn Tâm, lấy đó làm niềm vui. Nhưng luật sư dù sao cũng là công việc chính, bọn họ vẫn có lòng cầu tiến, muốn nổ lực làm việc mà!
Nhìn thấy cả phòng họp im ắng, những người khác cũng không chạy theo tâng bốc cô ta. Uất Linh Lung quay đầu lại, tức giận như sư tử cái. “Các người còn ngồi đó làm gì hả? Tan họp rồi!”
“Tan họp, tan họp……mọi người quay trở về làm việc……” Phó phòng hòa giải mọi thứ, làm dịu bầu không khí.
Uất Noãn Tâm bất đắc dĩ lắc đầu. Không biết trong đầu Nam Cung Nghiêu có bị ngập nước hay không, cứ vậy để cho loại yêu nghiệt này làm trưởng phòng, muốn bộ phận luật sư bị diệt vong sao? Với tính tình như vậy của cô ta, không biết những người này có thể nhẫn nhịn cô ta được bao lâu.
Mang tài liệu ôm trở về bàn làm việc, Uất Noãn Tâm vội vàng đi ra ngoài. Lương Cảnh Đường đang đứng ở cửa, nghe bà cô quét dọn nói chuyện bát quát thường ngày trong nhà, đôi lúc gật đầu, khóe miệng từ đầu đến cuối vẫn nở nụ cười dịu dàng. Không thể không cảm thán, tính tình của anh quá tốt, đúng thực là bảo bối của phụ nữ.
Nhìn thấy cô đến, Lương Cảnh Đường khách sáo chào tạm biệt bà cô quét dọn, đi về phía cô. “Tan họp nhanh vậy sao?”
“Vâng! Cám ơn anh! Nếu không em gặp họa lớn rồi!”
“Lần sau chú ý chút, đừng có vứt lung tung là được! Hôm qua em nói mời anh ăn cơm, còn tính không?”
“Tất nhiên vẫn tính rồi.” Uất Noãn Tâm nhìn lướt qua đồng hồ, cũng sắp đến giờ nghỉ trưa rồi. “Anh muốn ăn ở đâu?”
“Thời tiết quá nóng, ăn ở công ty đi! Thím quét dọn mạnh mẽ giới thiệu, nói thức ăn ở công ty em rất ngon!”
“Đúng là rất ngon, chỉ là….” Anh quá tỏa sáng, nếu như cùng anh ăn cơm, không biết chừng lại đồn thổi ra chuyện nhảm nhí gì đó. Nhất là những nhân viên công sở, lo sợ thiên hạ không loạn.
“Nếu như em cảm thấy không tiện, có thể đổi địa điểm khác.”
“Không có, không có, tiện mà!” Uất Noãn Tâm cười nhạo chính mình, từ khi nào lại trở nên nhát gan vậy chứ, ngay cả ăn cơm với bạn bè, cũng phải ngần ngại chuyện này, lo lắng chuyện kia. Người khác muốn nói gì, thì cứ để bọn họ nói, ai có quyền ngăn cản cô quen biết bạn bè chứ!
Hơn nữa, buổi sáng nghe các cô tám chuyện bát quát, Nam Cung Nghiêu ra ngoài dự họp rồi, cũng có thể thoát khỏi nguy hiểm đụng phải anh ta.
Nghĩ như vậy, trong lòng cô thoải mái không ít, mỉm cười nói: “Muốn ăn gì nào? Cứ tự nhiên!”
………..
Như những gì Uất Noãn Tâm đoán, hình ảnh cô cùng Lương Cảnh Đường xuất hiện ở nhà ăn, lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Những đồng nghiệp nam đồng nghiệp nữ, đặc biệt là đồng nghiệp nữ, bàn tán xôn xao. Hai ngày trước cùng tổng tài ngồi chung một bàn, hôm nay bên cạnh lại có thêm một người đàn ông đẹp trai tuyệt trần. Người đàn bà mặt mũi xấu xí này, vận khí không phải quá tốt rồi sao? Rốt cuộc có gì hấp dẫn chứ?
Anh chàng đẹp trai đang nói chuyện ở bên cạnh cô ta, gặp gỡ như thế nào? Là nhân viên mới sao? Khí chất có cần tốt đến vậy không chứ! Nói là tổng tài cũng sẽ tin……
Chương 141: Hai người đàn ông, một người phụ nữ
Cả bộ phận luật sư đương nhiên nhận ra Lương Cảnh Đường, càng nổ ra khốc liệt hơn.
“Đó, đó không phải là luật sư hàng đầu trong giới luật sư, giá trị con người cực cao Lương Cảnh Đường sao? So với trên truyền hình còn đẹp trai hơn, rất có phẩm chất quý tộc nha!
“Anh ta làm sao có thể ở cùng với Uất Noãn Tâm chứ? Hai người còn nói cười với nhau!”
“Hai người không phải là người yêu chứ? Tôi khinh, một đại luật sư danh giá, với một nhân viên bốn mắt nhỏ bé, tôi không tin có chuyện yêu đương gì đâu!
“Mấy người bàn tán cái gì, còn không mau ăn cơm!” Mắt của Uất Linh Lung nổi lửa bừng bừng, chỉ có thể trút lên cấp dưới cho hả giận. “Làm việc sao không thấy mấy người chăm chỉ như vậy, một người hai người, bát quái muốn chết, vậy mà có thể làm luật sư sao?”
Phó phòng cố gắng giải thích: “Chị Linh Lung, xin lỗi, chúng tôi không phải……”
“Im miệng, tôi không muốn nghe anh nói!”
Vài người đưa mắt nhìn nhau, đối với cô ta tràn ngập bất mãn. Lúc đầu cô ta thường xuyên mời ăn uống hát Karaoke, bọn họ cho rằng cô ta là người rất tốt, sau này mới phát hiện chỉ muốn lôi kéo bọn họ, cô lập Uất Noãn Tâm thôi.
Không chỉ vậy, cô ta bây giờ còn thường xuyên trút giận lên người bọn họ, cảm giác lúc trước đều là giả. Thời gian dài, đuôi hồ ly tinh cũng từ từ lòi ra thôi.
Đại tiểu thư khó hầu hạ, nhân phẩm cực kỳ kém, bọn họ sắp không chịu nổi rồi!
“Không phải em mèo khen mèo dài đuổi, thức ăn ở công
Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé
Game:
Game mobile miễn phí | Game android hay | Game dien thoai
Phần Mềm
Giao Diện Điện Thoại | Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại
Thế giới Truyện
Truyen nguoi lon | Truyen tinh yeu | Truyện cười | Truyện ma | Đọc truyện hay | Tieu thuyet tinh yeu