đứa con gái mà hai ông bà đã chọn làm con dâu nay mai. Ba Thường Khánh chọn Hy Vân
làm con dâu không chỉ vì ông và ba Hy Vân là bạn thân mà còn vì lúc công ty của ông
tưởng chừng phải phá sản (lúc chưa sinh Hy Vân và Thường Khánh) thì chính ông Luân- ba
Hy Vân đã dùng tài chính để vực công ty của ông bạn thân zậy, nhờ ông Luân mà 3
Thường Khánh và gia đình anh chàng mới có ngày hôm nay...Thế nên theo ông, cho 2 đứa
trẻ kết hôn với nhau không chỉ vì tình mà còn vì ân nghĩa nữa..... Bà Yến thì sao cũng
được, chỉ cần chồng mình gật thì pà sẽ gật theo....
Gắp miếng thức ăn vào chén, ba Thường Khánh cất tiếng:
_Đợi hai đứa tốt nghiệp cấp III thì ba sẽ cho hai đứa đính hôn!
Thường Khánh mém sặc nhưng không phản ứng lại. Hy Vân vui vẻ ra mặt, vội hỏi lại:
_Thật hả bác?
_Uh
_Con cảm ơn bác!
Bất ngờ, Thường Khánh đứng bật dậy, vẻ mặt không vui, nói:
_Con ăn xong rồi, con lên nhà trước.
Không đợi ai lên tiếng, Thường Khánh kéo ghế way đi. Ba anh thoáng cau mày nhìn theo
con trai, vẻ không hài lòng. Bữa tối tiếp tục.
----------------------------------------------------
Đang lang thang làm mấy trò bói toán vớ vẩn trên mạng thì nick yahoo của Thường Khánh
sáng lên, nó vội click chuột vào.
Chat room...
_E^, hok di dau^ choy ak? -Nó hỏi
_Di dau^?
_Hoi? the^' thoy^ mà....Anh lam` bt Toan' chua, khó we', tui bo' tay...
_Chang(? con` tam^ trang. lam` bai`.
_Sao thia'?
_Co^ nhieu^` chjen^. the^'
_Tui wan tam^ moi' hoi?, chan' anh we'
Không ai nói ai gì nữa. Tiếng đánh máy thôi vang lên trong hai căn phòng...Không thấy
Thường Khánh lên tiếng, nó đành bắt chuyện trước:
_E^, dang pun` gi` ak?
_Pun` gi` , suy nghi~ lung tung!!!!!!!!!- Gịong bực bội
_Thoy^ thi` thoy^, không wan tam^ toi' anh nua~, tui di ngu? day^
_Eeeeee, khoan
_J`?
3 phút chờ đợi, nó bắt đầu mất kiên nhẫn:
_Noi' gi` noi' dai. di!!!!!!!!!!!!!!!
1'30 giây sau:
_Thoy^, di ngu? di, ngu? ngon nha
_Axxxxxxx....choc. tuc' tui do ha?, thoy^ out day^.
Nói là làm, nó tắt computer rồi phóng cái vèo lên nệm, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ mà
không biết rằng tại một căn phòng rộng hơn phòng nó ở một cái biệt thự to hơn biệt thự
nhà nó , có một người đang nghĩ, đang nhớ về nó......
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
Sáng hôm sau, lớp 11T4
_Thùy Anh!!
Nó vừa bước vào lớp thì đã nghe tiếng Mạnh Khoa réo. Anh chàng chạy lại chỗ nó, ánh mắt
rạng ngời niềm vui, từ đầu năm đến giờ, trừ cái ngày Mạnh Khoa tỏ tình với nó ra thì nó
chưa bao giờ thấy anh chàng vui như zậy.
_Khiếp!!!!!!!!!!Làm gì mà hôm nay "phởn" thế?- Nó cất giọng châm chọc.
Mạnh Khoa phớt lờ câu nói của nó, cười :
_Cô bjk hôm nay là ngày gì hok?
Nó ngơ ngác, cố lục tung trí nhớ lên xem hôm nay là ngày gì rồi lại lắc đầu ngây ngô:
_Hok....ngày gì?
_Sinh nhật tui đấy!!!!!
_À.........- Nó gật gật- Ra thế....mà anh nói với tui làm gì?????
Nụ cười tắt lịm trên môi, Mạnh Khoa cốc đầu nó:
_Ngốc ơi là ngốc...Cô không hiểu tui muốn nói gì ak?
Nó wát lên, một phần vì tức anh chàng cứ nói vòng vo, một phần thì tức vì bị cốc đầu:
_Anh hay nhỉ? Anh không nói thì sao tui biết được. Đúng là.......
_Hạ hỏa, nóng wá nổi mụn đấy hahahahahaha...........
Nó đấm lên lưng Mạnh Khoa, thét lên:
_Kệ tui!!!!!!!
Mạnh Khoa thôi cười, nói:
_vào vấn đề chính! Chiều nay cô đi SN tui nhá
_Chiều nay?
_Uh
_Nhưng chiều nay tôi phải ra Violet Res phụ việc.....-Nó nhăn nhó
Im lặng. Mạnh Khoa châu mày lại như đang suy nghĩ rồi nói như reo: