Ghé thăm Fanpage của Likevn
Fb.com/KenhTinEva để theo dõi những câu truyện, hình ảnh lãng mạn của tình yêu các nàng nhé!
Truyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng
Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^
Trang 2 - [Tiểu Thuyết] Tuyết Rơi Mùa Hè - Chap 66 - 68
Các bạn đang
đọc truyện online tại wapsite likevn.wap.sh, chúc các bạn có những giây phút online thật vui vẻ
Hôm nay Thiếu gia nghỉ học.
Băng Hạ nghe đám nữ sinh nói, đôi mắt không chút xao động.
….
Phong nhìn cô, Vy nhìn cô.
Ánh mắt nào cũng chất chứa sự đau xót.
Romeo là anh, Juliet là em
Chúng ta thực sự có thể vượt qua nỗi đau này?
Trốn tránh có phải là cách?
Em vẫn ở đây, chờ anh, từng ngày
Chờ câu biệt ly
Chờ nụ hôn cuối
Chờ cái siết tay rồi buông lơi
Làm ơn bước ra đây và đừng nhìn em bằng đôi mắt ấy
Em yêu anh
Nhưng chúng ta có thể ở bên nhau hay không lại là do Số Phận
Em không tin số phận
Nhưng nó vẫn từng ngày từng giờ hành hạ em
Định mệnh…
Định mệnh cho ta gặp nhau
Định mệnh bắt ta xa nhau
Nhưng tại sao em không được gặp anh lần nữa?
Lần cuối, để rồi mãi mãi cách xa….
Đến đây nào Romeo của em, trả lại Định mệnh những gì đã vay nợ
Anh yêu em
Nhưng tình yêu của anh ngập chìm trong máu của quá khứ
Em yêu anh
Nhưng tình yêu của em nhạt nhòa trong nước mắt đau thương
Làm ơn đến với em – nàng Juliet yêu anh bằng cả trái tim
Đến và nói với em câu biệt ly đã đến lúc cần cất lên
Chặng đường đã hết…
Em và anh chỉ có thể cùng nhau đi đến đây mà thôi
Dừng lại
Để tất cả trở thành dĩ vãng
Dừng lại
Để tình yêu của em và anh là vĩnh cửu.
Gió xuân thổi tràn vào phòng học.
Bài Định mệnh vang lên văng vẳng trong chiếc MP3 màu trắng.
Hạ quay người nhìn ra cửa sổ.
Hoa Bằng lăng đã nhú.
Nụ cười nhạt nhòa.
Trong không khí ấm áp thoang thoảng hương thơm dìu dịu cùng sắc hồng nhạt trên tà áo của nàng tiên xuân kiều diễm.
Đôi khi, nỗi đau giống như lỗ thủng nhỏ trong trái tim, nếu như ta không để ý đến sẽ không cảm thấy đau đớn. Thế nhưng lỗ thủng đó sẽ từng ngày, từng giờ, từng giây, từng phút lan rộng, rút cạn máu trong trái tim, lâu dần sẽ trở thành lỗ hổng lớn mà khi ta hoang mang nhìn lại thì trái tim đã nặng trĩu bệnh tật.
Không nói, không cười, không suy nghĩ. Đã một tuần nay, Băng Hạ chỉ ăn, và ngủ. Cô ngủ nhiều đến nỗi Bảo Vy phát hoảng.
Vâng, chính xác là cô ấy đang yếu đuối chạy trốn.
Chạy trốn khỏi cái sự thật mình đã cất công lật mở tấm màn che phủ.
Thế giới tối om lạnh lẽo sau mi mắt được khép lại, có ai biết không, là tất cả sự hoang mang sợ hãi, chơi vơi và mất phương hướng.
Khóc không được, cười không xong. Ông trời rốt cuộc muốn cô phải đeo lên mặt biểu cảm gì mới hả lòng?
Nhưng, tỉnh táo mà nói, bản thân cô cũng không có quyền trách ông ta. Sau 10 năm, tìm được lý do cái chết của cha mẹ, thực sự đã là công bằng hết mức với một người vốn đã chẳng có gì như cô.
Công bằng lắm rồi…
Vết thương này, suy cho cùng vẫn là cô đã cầm dao tự đâm vào tim mình.
Băng Hạ mở mắt nhìn lên trần nhà.
Ngủ, đây là cách để cô chạy trốn ư?
Quay mặt nhìn sang chiếc điện thoại nằm im lìm bên cạnh.
Hạo Thiên tránh mặt cô, đã 1 tuần nay.
Anh như bốc hơi đi mất, dù cố ý hay tình cờ, cô không tài nào bắt được bóng hình anh, dù chỉ là cái bóng đằng xa. Mặc dù anh vẫn đi học.
Cô không biết anh đang đeo lên mặt biểu cảm gì.
Lúc gần thì chỉ cách nhau một gang tấc, lúc xa lại xa cả vạn dặm.
Hạo Thiên, chẳng phải anh cũng đang chạy trốn ư?
…
Hàn Phong chờ Băng Hạ ở cửa.
Lúc cái bóng trắng của cô liêu xiêu bước qua, anh nhanh tay túm lấy.
Cô không cự tuyệt.
Hay đúng hơn là không còn sức để cự tuyệt.
“Em không sao chứ?”
Băng Hạ không đáp.
Mặt nước hồ trước mắt cô sóng sánh ánh nắng chiều tà.
Đến trang:
Các bạn đang đọc [Tiểu Thuyết] Tuyết Rơi Mùa Hè - Chap 66 - 68 tại wapsite likevn.wap.sh, chúc các bạn có những giây phút giải trí thật vui vẻ tại wapsite
View: 15546562