Tịch Si Thần cười nhã nhặn “ Nếu em cảm thấy không ngọt thì anh nợ em một nguyện vọng, được không?”
An Kiệt cảm thấy điều kiện này có lợi, đành thử uống một ngụm nhỏ
“Như thế nào?”
“…… Có chút ngọt.”
“ An Kiệt, tuần sau, chúng ta đi núi tuyết Himalaya, hai tuần”
“……”
“ Bởi vì em nói ngọt, cho nên em nợ anh một ý nguyện
“Tịch Si Thần, anh thật xấu xa! Em còn chưa nói rằng nếu em nói ngọt thì em nợ anh một nguyện vọng. Còn nữa, tại sao lại ngọt rồi?”
“ Đánh cuộc thì chấp nhận chịu thua đi vợ yêu” Tịch Si Thần cúi đầu nhẹ nhàng hôn trán người nào đó rồi đứng dấy, đi đến quầy bar nhỏ
“Anh—“ Thật vô lại, tuyệt đối là có kế hoạch!
Kế hoạch?A, đương nhiên là có kế hoạch chứ, đã lên kế hoạch được 2 ngày rồi. Tịch Si Thần cười cười rồi vòng đến phía sau quầy bar “ An Kiệt, nếu em muốn từ chối, cũng không phải không thể”, hai từ “ từ chối” được nhấn mạnh một cách đặc biệt, nhưng vẻ mặt lại như thể “ Em nghĩ em có thể từ chối được sao?”
Người này, quả thật- An Kiệt căm giận vùi đầu vào trong sô pha, không thể tìm ra được từ nào để miêu tả được người đàn ông này, buồn chết mất, lần nào cũng thua
———————- cà phê phân cách ———————-
Kathmandu ( thủ đô của Nepal)
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu qua cừa sổ thủy tinh ở đầu giường, ấm áp và rất dễ chịu
An Kiệt vùi mình vào drap giường rồi lăn lộn
Bên cạnh truyền đến cười nhẹ
An Kiệt lẩm bẩm một tiếng, ngồi bật dậy, hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào người mặc quần áo chỉnh tề đang ngồi nhàn nhã dựa vào mép giường ngắm mình
“Dậy rồi ư?”
“ Lần nào cũng hỏi,thật chán chết”
An Kiệt trở mình qua người nào đó, sang bên kia giường đi dép lê
Chán chết? Từ ngữ thật đáng yêu, Tịch Si Thần vui vẻ chấp nhận. Đứng lên, kéo rèm cửa sổ, toàn bộ ánh mặt trời lập tức chiếu vào, trong sạch mát mẻ
“Chào mừng đến Himalaya,Giản tiểu thư.”
Anh Kiệt mặc quần áo đi tới, ngoài cửa sổ, ánh mặt trời đang chiếu rọi xuống ngọn núi “Rât đẹp. Cám ơn, Tịch tiên sinh” rồi kiễng mũi chân khẽ hôn đôi môi gợi cảm kia “ Không cần khách sáo”, Tịch Si thần khẽ liếm khóe môi
...........Các bạn đang
tieu thuyet tinh yeu tại wapsite likevn.wap.sh chúc các bạn online vui vẻ...........
Chương 4: Phong cảnh đẹp
Cuối thu, thị trấn nhỏ ở gần núi tuyết,mặc dù nhiệt độ chỉ khoảng 10 độ C, nhưng vì ánh nắng tươi sáng nên cũng không cảm thấy rét lạnh
Đường phố sạch sẽ, người đến người đi, đều là những người nước ngoài, An Kiệt đi trước nhìn ngắm cửa hàng mỹ nghệ ở hai bên đường
Quần áo, nước hoa, trang sức cùng với vô vàn những đồ vật nhỏ không biết làm từ vật liệu gì
“ Si Thần, nhanh nào”
“ Ừ” Phong thái lịch sự, không vội vã, áo khoác dắt ở khuỷu tay
An Kiệt quay lại phía sau kéo Tịch Si Thần “ Người Nepal cũng có văn hóa uống trà sao?” Đi đến trước một cửa hàng, cúi người cầm lấy một chén trà làm bằng gốm sứ tinh xảo “ Nhìn này, em vẫn nghĩ đây là văn hóa của người Trung Quốc”
“ Người Nepal sản xuất chè, vì vậy chế tạo ra các vật dụng uống trà cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên”
“Oh” An Kiệt gật đầu buông chén trà xuống, tiếp tục đi về phía trước, vừa đi vừa ngắm,cái gì không biết thì đều hỏi Tịch tiên sinh, có một công chồng thông minh thật là hữu ích mà
An Kiệt đứng trước cửa một cái cửa hàng, liền dừng lại rồi chạy về phía Tịch Si Thần sau đó chìa tay ra