...........Các bạn đang
tieu thuyet tinh yeu tại wapsite likevn.wap.sh chúc các bạn online vui vẻ...........
Chương ba: Cà phê tình nhân, nguyện vọng ngọt ngào
“ Có thư của em không? “ An Kiệt nhìn về phía cửa với vẻ mặt mong chờ
Tịch Si Thần cầm một chồng thư tín đi vào “ Không có”
“ Sao có thể như vậy cơ chứ?” Tinh thần An Kiệt trở nên chán chường. Tuy rằng là “ chờ thông báo” nhưng là, không đến nỗi mà đến một công ty cũng không trúng tuyển nổi chứ
“ Trước mắt thì có vẻ là như vậy” Tịch Si Thần mỉm cưởi rồi ôm người đứng ở cửa, chậm rãi đi về phía phòng khách “ Có cần anh giới thiệu công việc cho không?”
“Không cần, cám ơn.”
Tịch Si Thần nhíu mày,“Rất có khí phách.”
Bỏ qua câu nói châm chọc, An Kiệt thở dài “ Làm sao bây giờ? Bọn họ cần tiếng Anh phải qua cấp 6, bực thật, em có thể nói được nhưng lại không có giấy chứng nhận”
“ Ừ” Tịch Si Thần đề nghị “ Có thể làm giấy chứng nhận giả mà”
“……”
Kéo cánh tay người nào đó xuống ghế sô pha, nghĩ một lúc “ Đưa báo chí cho em”
Tịch Si Thần ngồi vào một bên, đưa tờ báo và mỉm cười nói “ Thật sự là không cần anh giới thiệu?
“ Em có học thức, lại xinh đẹp, không cần phải đi cửa sau”
Tịch Si Thần gật đầu,“Cũng có vẻ”
“ Si Thần, lấy cho em cái bút, cái màu hồng ấy”
“Ừ”
Tịch Si Thần đi tìm bút, nhưng tìm một vòng không thấy bèn đi vào quầy bar nhỏ, nhàn nhã pha cà phê
“ Công ty xxx, tuyển một trợ lý luật sư, yêu cầu có kinh nghiệm làm việc 2 năm.. Công ty xxx, tuyển một thư ký, yêu cầu có kinh nghiệm làm việc 3 năm”….kinh nghiệm làm việc, kinh nghiệm làm việc”
“Tại sao công việc nào cũng cần kinh nghiệm làm việc, thế thì hóa ra những người mới ra trường bị loại hết à? Hơn nữa, không phải kinh nghiệm làm việc đều là do dần dần tích lũy mới được sao?Thật đáng giận mà”
Tịch Si Thần thảnh thơi nhấp một ngụm cà phê “ Trên cơ bản, mỗi công ty tuyển dụng nhân viên đều phải dựa trên kinh nghiệm làm việc, chi phí bỏ ra để đào tạo nhân viên tới một mức độ nhất định được xếp vào dạng chi phí không thu hồi lại được”
“Không có công ty nào là không ác cả ”
Tịch Si Thần cười cười,“Em có muốn một tách cà phê không?”
“Không cần.”
“ Mỹ thuật tạo hình, công pháp quốc tế, tâm lý học, An Kiệt à, nói thật, em chọn việc thật khéo”
An Kiệt rên rỉ,“Em biết rồi, không cần nhắc nhở em nữa đâu .”
“Vì sao lại học công pháp quốc tế?” Tịch Si Thần bưng cà phê đi tới.
“ Cũng không biết nữa, vào lúc đấy cái gì cũng chẳng thèm quan tâm xem thế nào, vội vã đăng kí, cho nên cứ theo đó thôi”
Tịch Si Thần ngẩn người, cúi xuống ôm người đang ngồi trên sô pha, đưa cốc cà phê đến đôi môi đang tái nhợt “ Uống một tí thử xem, rất thơm”
Anh Kiệt nếm thử một ngụm nhỏ “ Có chút đắng”
Tịch Si Thần mỉm cười, đem cái cốc kia đưa lên miệng ngậm đúng vào dấu son môi rồi uống “ Thật ngọt”
Đầu vô lực dựa vào một bên khuỷu tay “ Làm thế nào đây? Em muốn tìm việc mà tại sao lại khó đến thế? Thật đau đầu”
“ Ở nhà không tốt sao?” Thanh âm đầy dụ hoặc
“Không phải là không tốt, nhưng em nghĩ cái gì cũng không làm, thì thật vô dụng, giống như…. một người tàn tật”
“ Uống một ngụm đi, ngọt thật đấy”
An Kiệt nghiêng đầu :” Em uống qua rồi, đắng bỏ xừ”
“ Lần này anh đảm bảo là ngọt”
An Kiệt ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt đẹp trai đang cười kia : “ Anh định lừa trẻ con à?”