======Quảng Cáo======
newTruyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^
newUpdate: Tình Yêu Quý Tộc Chap 115.2 - 119 (08/07/2014)
new[Update] Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái Chap 365 - 366 (09/05/2014)
new[Siêu Phẩm] Đồ Khốn Sao Để Tôi Nhớ Cậu + Ngoại Truyện (13/04/2014)
 

sư tức giận nói: "Ngồi xuống đi, chú ý nghe giảng!"

Thế là vị sư huynh kia liền ngồi xuống.

Lão sư thuận miệng điểm số: "Vậy vấn đề này, sinh viên mã số 3 trả lời xem."

Sư huynh nọ lại đứng dậy: "Lão sư, em thực sự không biết."

Lão sư 囧: "Ngồi xuống!" Cầm lấy sổ điểm danh, "Vậy mời sinh viên Lưu Hữu Tài trả lời."

Sư huynh lần thứ ba đứng lên: "Lão sư, em thực sự, thực sự không biết!"

Phía dưới một tràng cười vang dội, lão sư nét mặt già nua đỏ bừng lên: "Ngồi xuống đi! Vậy cán bộ môn số học đâu, trả lời!"

Sư huynh lại lần nữa 囧囧 đứng lên: "Lão sư, em là cán bộ môn số học. . ."

"Ngồi xuống!!! Trưởng lớp đứng lên trả lời cho tôi!!!"

Sư huynh nhìn lão sư thật đã tức giận muốn giậm chân, thành khẩn nói: "Lão sư. . . Em chính là trưởng lớp. . ."
Chương 8

Từ đó về sau Hữu Tài sư huynh đánh "một trận thành danh", từ năm nhất tới năm tư, không ai không biết đại danh của hắn. Nhắc tới người này, không người nào không dựng thẳng ngón tay cái, cảm thán một tiếng: "Cao! Thật sự là cao!"

Ta cùng vị sư huynh này sở dĩ có duyên quen biết nhau, là vì có một buổi trưa ta nằm úp trên bàn ngủ, đương mơ màng thì cảm thấy mắc, phải đi WC ngay. Cũng do bình thường cùng nam sinh quan hệ thật sự quá tốt, ngày ngày theo chân bọn họ ba hoa khoác lác một lúc thì đưa bọn họ đi WC, sau lại chờ bọn họ giải quyết xong tiếp tục tán phét. Vì vậy buổi trưa hôm ấy ta đã đi nhầm WC!

Vừa vào ta liền nhìn cũng không thèm, trực tiếp đi vào phòng giải quyết nhu cầu cấp bách, xong xuôi đâu đấy ta mới chỉnh trang váy xống mở cửa đi ra, liền cùng Hữu Tài sư huynh chạm mặt. Ngay từ đầu hắn không để ý, ta cũng chẳng có phản ứng gì. Thế nhưng ta mới vừa đi, hắn đột nhiên hỏi ta: "Vị huynh đệ này, cậu sao lại mặc đồng phục nữ sinh?"

Ta 囧: "Sư huynh, tôi chính là nữ sinh."

Hắn "À --" một tiếng, bắt đầu cởi quần, ta lại đứng đó trợn tròn mắt nhìn hắn.

Hắn nhìn ta hỏi: "Cậu làm sao vậy?"

Ta lắc đầu: "Không có gì."

Hắn dường như hiểu ra chuyện gì đó: "Không đúng a. . . cậu là nữ sao lại đi vào WC nam?"

Ta chấn động mạnh mẽ, sau lại giả vờ trấn định mặt không chút biểu cảm nói: "Sư huynh, là anh đi nhầm."

Hắn "A?" một tiếng, sau đó lập tức kéo khóa quần lên, liên tục xua tay: "Xin lỗi xin lỗi..." Vừa nói vừa lui ra ngoài.

Ta thừa dịp hắn xoay người đi vào WC nữ phía đối diện liền chạy ào ra WC nam, tức thì bên WC nữ truyền đến một tiếng thét chói tai vang vọng hành lang: "A -- đồ lưu manh a!!!!"

Từ dạo đó hắn cùng ta kết nghĩa gắn bó keo sơn. Người bình thường bị lừa gạt như vậy nhất định sẽ thẹn quá thành giận, thế nhưng vị sư huynh này lại đối với ta nảy sinh hứng thú, tán thưởng ta phản ứng lanh lẹ, có thể cấp tốc đem sai lầm của mình chuyển thành tội nghiệt của người khác.

Đối với chuyện khích lệ ta từ trước đến nay đều vui vẻ tiếp thu, vậy nên sau đó mỗi lần đụng mặt trong trường học, Hữu Tài sư huynh liền theo ta xưng huynh gọi đệ. Lần này không ngờ ở trong công ty lần thứ hai gặp được người quen, ta hài lòng hướng sư huynh đang ngồi phía xa xa khua hai cái cẳng gà của mình.

Thức ăn từng món từng món được dọn lên, quả không hổ là nhà hàng cao cấp, vừa nhìn thấy các món này nọ ta liền nghĩ tới cái bao tử đương réo gọi nãy giờ. Để chuẩn bị cho bữa cơm này, từ sáng sớm đến bây giờ ta mới chỉ ăn hai trái chuối tiêu nha.

Bàn ta đang ngồi đều là người của phòng kế hoạch cùng phòng kỹ thuật, đầu tiên là trưởng phòng hai bên phát biểu. Quản lí phòng chúng ta mặt không hề biểu cảm đứng dậy, bưng ly rượu nói: "Chúc chúng ta năm nay công việc so với năm tới càng tốt!" Nói xong ngửa đầu uống cạn, lại không chút biểu tình ngồi xuống.

Một bàn đầy người thoáng chốc lặng ngắt như tờ. Ta quét mắt một vòng, phát hiện muốn cười mà không dám cười không phải chỉ có ta một người đâu nha...

Đến phiên quản lí bộ phận kỹ thuật lên tiếng, không nghĩ tới Hữu Tài sư huynh của ta lại đứng lên, nâng chén rượu, gọn gàng dứt khoát nói: "Ăn đi!" Nói xong ngồi xuống gắp một chén đầy cắm cúi ăn.

Một bàn người trực tiếp hóa thạch! Hai bên nhìn nhau, cùng giơ đũa hướng tới món ăn mình nhắm sẵn bắt đầu tấn công. Mỗi lần liên hoan, ta đều đặc biệt cảm khái, người ta vỗ mông ngựa sao có thể buồn nôn như thế, người ta bày ra khuôn mặt tươi cười sao có thể giả tạo như thế, da mặt người ta sao có thể dày tựa Trường thành như thế... Mỗi lần ta đều tưởng mình đã thấy được cực hạn, không nghĩ tới tiếp theo vẫn còn có thể nhìn đến cực hạn của cực hạn a.

Ta không phải người có đầu óc thông minh, cho nên rất lười cùng người khác nói những lời giả tình giả ý ngươi tới ta đi, ta nhịn đói cả ngày hôm nay vì bữa tiệc này, bởi vậy đương lúc mọi người lịch sự cười nói với nhau, thỉnh thoảng mới ý tứ gắp chút đồ ăn, chỉ thấy đôi đũa của ta cùng Hữu Tài sư huynh tựa như ám khí cổ đại phóng vèo vèo trên bàn.

Đột nhiên một người đề nghị những người mới tới phát biểu vài câu. Thế là chúng ta ba người mới đến của hai phòng luân phiên bắt đầu tự diễn thuyết. Đầu tiên là một nữ sinh mồm mép líu ríu hệt như chim non, ba la ba la xong liền nhận được một tràng vỗ tay. Người thứ hai bưng chén rượu run rẩy đứng lên, ta vừa nhìn, thét to, nãy giờ lo ăn không chú ý nhìn tới người cùng bàn, kia không phải là vị sư huynh khi phỏng vấn đã gặp qua --- "Hạ Lưu huynh" sao.

Chỉ thấy hắn liều mạng cầm ly rượu, mặt đỏ lên, lắp bắp mở miệng: "Chúc, chúc mọi người, thân thể khoái trá. . ." Một đám người đồng loạt cứng đờ mặt, hắn lại run run nói tiếp, "Cái kia. . . Chúc chúng ta, đồng, đồng quy vu tận!” 0 Nói xong hào sảng cụng ly ngồi xuống.

0

Toàn bộ choáng váng ngất xỉu nằm sấp xuống bàn . .

Chờ bầu không khí khó khăn lắm mới dịu xuống được, chị Lý ngồi cạnh ta tiếp lời: "Tiểu Phương a, cô tốt nghiệp năm nào vậy?"

Ta trong miệng còn ngoạm miếng thịt gà, tay cầm đũa còn đang gắp cái móng heo, nghĩ thầm hỏi điều này không phải vô ích sao, ta tốt nghiệp được một năm rồi, vì vậy ta hàm hồ nói: "Hai nghìn lẻ tám năm trước tốt nghiệp..."

Một giây, trọn bàn người đều đông lạnh...

Ta 囧, ta kỳ thực là muốn nói năm hai nghìn lẻ tám tốt nghiệp, lại muốn nói năm trước thì kết khóa...

Giữa lúc một đám người vẫn còn hoá đá thì, phía sau ta đột nhiên vang lên một tiếng cười khẽ: "A, Phương tiểu thư thực sự là lợi hại, là học trò Khổng Tử sao?"

-_-

Vừa quay đầu lại, quả nhiên là Lâm Nhiên cầm ly rượu đứng ở sau lưng ta cười đến môi hồng răng trắng.

Vừa nhìn đại BOSS tới, mọi người lập tức nâng ly kính rượu, hắn lại đứng ở nơi đó không nhanh không chậm nói: "Muốn tôi uống rượu, trước tiên phải xem Phương Nam có đồng ý hay không đã."

Tay ta run run, móng heo đang gắp rớt bịch trên mặt đất. Thế nhưng nhìn quần chúng phóng tới một rừng ánh mắt bén ngọt như dao, ta không thể quay đầu lại, trong lòng vạn phần đau khổ.

Chị Lý cực độ nghi hoặc mở miệng: "Này. . . Lâm tổng cùng Tiểu Phương là quan hệ gì a?"

Một đám người ngừng thở chăm chú nhìn Lâm Nhiên, hắn thế nhưng lại hé miệng mỉm cười: "Cũng không có quan hệ gì, chỉ là hai ngày trước mới gặp qua cha mẹ mà thôi."

Cái gì gọi là sét đánh ngang tai, cái gì lại bảo là vạn vật tĩnh mịch, hết thảy âm thanh đều ngừng lại! Hai chuyện nguyên bản cực kì mâu thuẫn nhưng lúc này đây lại thống nhất đến kì lạ!

Đến trang:

 

Bạn đang đọc truyen hay tại wapsite Likevn.wap.sh, hãy chia sẻ wap truyện này cho bạn bè của bạn nhé ! Thân...

Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé

  Game:

   Game mobile miễn phí  |  Game android hay | Game dien thoai

  Phần Mềm

   Giao Diện Điện Thoại  |  Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại

  Thế giới Truyện

   Truyen nguoi lon  |  Truyen tinh yeu  | Truyện cười  | Truyện ma  | Đọc truyện hay  | Tieu thuyet tinh yeu

 

Thống Kê Hệ Thống Site

Giới Thiệu | Liên Hệ | Quảng Cáo |  Tìm chúng tôi trên Google+

Cùng tải những game mobile online hay, ung dung chibi cho điện thoại tại WapGame24h


pacman, rainbows, and roller s