/>
Cậu bạn lúc nãy lại bước tới, dí đầu tôi dập tường rồi hăm dọa. Hoàng Minh… là cá sấu á? Chẳng nhẽ đây là cuộc đánh ghen trá hình? Nếu thế… nếu thế, cậu bạn kia có khi nào là…
- “Làm trò gì đấy?” – từ phía, giọng nói đầy uy lực vang lên khiến lũ người kia nháo nhác kéo nhau đi, để lại tôi cùng đống sách vở vương vãi.
- “Cậu không có óc hả? Bị người ta bắt nạt mà còn trơ mắt ra đứng nhìn. Binh thường mồm cậu to lắm cơ mà. Mà cậu gây thù chuốc oán với ai để chúng nó kéo đàn kéo đống đến dằn mặt thế kia?”
- “Tôi bị như thế là tại cậu đấy!! >”< Làm gì không làm, lại di quyến rũ 1 thằng con trai, để bây giờ nó tìm tôi đánh ghen đây!”
- “Đánh ghen?”
- “Nó bảo tôi đừng la liếm cậu nữa. Hứ, cậu á, tôi thù chẳng hết thì la liếm cái nỗi gì. Bực mình! Tại cậu hết đấy!!!!!!”
Ức. Ức quá! Tôi vừa nói vừa cúi xuống nhặt sách vở. Ài, tự dưng không đâu gặp phiền phức, bực mình!
Mà lạ cái là hôm nay cá sấu không đớp lại như mọi khi, còn… còn cúi xuống nhặt sách vở cùng tôi. Có thật đây là cá sấu không đấy? Bình thường hắn vẽ việc bắt tôi làm chẳng hết, giờ lại giúp tôi nhặt đồ. Ài, khả nghi nha. Chắc chắn có ý đồ. Đây chỉ là cái vỏ bọc cho âm mưu của hắn thôi. Hứ, đồ gian xảo!
Vừa tới cửa lớp đã bắt gặp đôi mắt tràn ngập “yêu thương” của Chi – cô bạn antifan của tôi. Tôi không biết tại sao Chi lại ác cảm với tôi như thế. Tôi đã làm gì đâu chứ? Chẳng lẽ chỉ vì nhan sắc của tôi hơn Chi mà đối xử như thế sao? Oh God! Hóa ra xinh đẹp cũng là cái tội. Khổ thế!
- “Ơ, An đi học cùng Minh hả?” – Milu đầu vàng vừa thấy tôi và cá sấu bước vào đã nhảy ra hỏi, mặt có vẻ phụng phịu (đáng yêu quá đi!!)
Á, phụng phịu? Ý là không thích á? Chẳng lẽ đầu vàng cũng… Hic, trông sáng sủa đẹp trai thế mà lại.. lại… lại “như thế”, tiếc thật. Ài, không hiểu kiếp trước cá sấu tu kiểu gì mà kiếp này cả đực lẫn cái đều bị hắn lừa tình ==”
- “À… à… không phải đâu, đi lên cầu thang gặp nhau thôi mà, làm sao đi học chung dược chứ!” – phải trối nhanh, không lại bị đánh ghen giống lúc nãy thì gay to!
- “Thật hả? Vậy thôi tớ về chỗ đây ^^”
Đấy đấy thấy chưa. Biết ngay mà. Vừa kêu không đi chung với hắn phát là cậu bé hí hửng về chỗ luôn. Chết thật!
Tôi liếc sang phía Huy, mặt không biểu cảm. Huy ơi cầu xin cậu, đừng yêu cá sấu, xin cậu đấy!!!
*****
{Nhà Hoài An}
“Kính coong”
- “Là cậu hả?” – Tôi chán nản nhìn cái mặt ngứa đòn của cá sấu.
- “Cháu chào bác, cháu là bạn cùng lớp với An, cháu đến kèm bạn ý học theo phân công của cô giáo ạ.”
- “À thế hả? Tốt quá, vậy hai đứa lên kia học đi. An nhà bác học yếu lắm, bác lại không có nhiều thời gian kèm cặp, cháu giúp bác chỉnh đốn lại nó nhé.”
Cá sấu trảm phong như thần, cái gì mà cô phân công, làm gì có ạ. Khua môi múa mép với ba tôi một lúc mà ba tôi đã tin tưởng giao phó tôi cho hắn, để hắn “chỉnh đốn” tôi mới sợ chứ. Ba ơi ba hại con rồi T__T
Chả là đợt thi giữa kì vừa rồi, cái bảng điểm của tôi nó “rực rỡ” quá với Toán văn anh lí hóa là 4, 7, 6, 5, 3 xếp theo thứ tự từ cao đén thấp là Văn, Anh, Lí, Toán, Hóa: 7,6,5,4,3 ==” Bảo Linh khâm phục tôi đến mức cả giờ ra chơi nó cứ đọc đi dọc lại, khen lấy khen để tôi học kiểu gì mà điểm “đẹp” thế. Nó còn bảo cuối kì nó phải phấn đấu được như tôi. Dở hơi. Thu, Quỳnh và Trang thì học giỏi rồi, Hà Anh thì tập tễnh, có mỗi tôi với Bảo Linh là học ngu nhất hội.
Vì thế mà hôm qua cá sấu ban hành quyết định từ bây giờ sang nhà kèm tôi học bài mỗi ngày. Hắn thì học giỏi lắm ý mà đòi kèm tôi, mỗi môn chỉ hơn tôi có vài điểm chứ mấy. Thế là hôm nay hắn vác cái balo to tướng sang đây, rút từng cuốn sách dày cộp ra trưng lên mặt bàn.
- “Hôm nay sẽ học môn hóa trước, vì môn hóa cậu học ngu nhất.”
==”
Có cần phải nhấn mạnh cái từ “ngu nhất” không, chẳng qua là tôi học không được giỏi lắm, hắn giỏi văn thế cơ mà, không biết nói giảm nói tránh à?
Trước tiên là học thuộc chỗ này cho tôi, 15 phút sau tôi kiểm tra.”
- “Cái gì? Từng này chữ mà cậu bắt tôi học trong 15 phút á? Điên à?”
- “Còn 14 phút 50 giây.”
Thế là tôi cắm đầu vào học, trong khi cá sấu nằm lăn ra giường tôi, chơi điện thoại chán lại ngồi dậy lục lọi sờ mó nghịch ngợm đồ trong phòng tôi, nghịch chán lại nằm vật ra giường ngủ như lợn. Đò khó ưa!
Axit + bazơ ra muối và nước. Axit + muối ra muối mới và axit mới…
Haizzz, buồn ngủ thật. Tôi thề, tôi mà biết thằng nào sáng tác ra cái môn hóa chết tiệt này, tôi sẽ tìm mọi cách cho ông ta về quê chăn bò, hết cả hóa với chả học! Sao trên đời lại có cái môn vô dụng thế, chất nó là như thế rồi, cứ nghĩ xoắn cả óc để tìm cách tách ra xong rồi lại trộn vào. Quá dở hơi!
Kết thúc một buổi học 3 tiếng, tôi hưởng trọn 15 cái cốc đầu và hàng ngàn câu mắng mỏ của cá sấu. Mới có một hôm thôi đã thế rồi, không biết ngày mai cuộc đời tôi sẽ đi về đâu đây T__T
*****
{Lớp 10A15}
- “Sắp tới là lễ kỉ niệm ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, lớp chúng ta sẽ đăng kí một tiết mục văn nghệ với nhà trường, các em thấy sao?”
Ài, tôi ghét mấy cái trò văn nghệ, vì căn bản tôi chẳng biết làm cái gì.
- “Yeah, nhảy hiện đại.”
- “Múa cột.”
- “Chẳng liên quan.”
- …………………………..
Lớp tôi lại được dịp náo loạn.
Sau một vài ý kiến đưa ra, tranh luận cãi nhau nảy lửa, lớp tôi quyết định diễn một vở nhạc kịch, mà kịch bản, nhạc, nội dung, đến cả chủ đề đều chưa biết là gì ==” Haizzz, bó tay cái lớp này.
Mặc xác chúng nó, dù sao tôi cũng chẳng quan tâm mấy, tôi chỉ đang chờ cho hết giờ nhanh thôi, hôm nay có việc đại sự.
*****
{Sân bay Nội Bài}
- “Nhìn thấy chưa con?”
- “”Dạ thấy.”
- “Đâu?”
- “Dạ đây. Thấy cả đống người đây này. Đông quá sao tìm nổi.”
==”
- “Anh rể, Hoài An!”
- “CON CHÀO DÌ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
- “Nhớ quá nhớ quá. Ra đây dì xem nào, lâu không gặp mà lớn quá cơ.”
- “Con cũng nhớ dì lắm lắm nhá!!”
- “Chị An. Chị An không nhớ Jun :( “ – thằng bé giật giật đuôi áo tôi, trưng ra bộ mặt phụng phịu trông yêu chết đi được.
- “Đâu nào. Chị An nhớ bé Jun nhất nhà. Về nhà chị An mua cho Jun bim bim này, coca này, xúc xích này, kẹo mút này,… sướng nhá!! ^v^”
- “Hì, thôi mấy dì cháu lên taxi thôi.”
*****
Dì Huệ là người em gái duy nhất của mẹ tôi. Năm ngoái, không hiểu xích mích gì mà dì đã li dị chồng, cùng bé Jun sang Mĩ sống một thời gian. Biết tin ba con tôi chuyển ra Hà Nội ở, dì dẫn bé Jun về đây ở cùng luôn cho vui. Vì thế mà hôm nay tôi cùng ba ra đón dì, việc trọng đại của tôi đấy.
Nhà dì cách nhà ba con tôi khoảng 15 phút đi xe đạp. Ngôi nhà màu xanh lá nổi bật và trẻ trung, giống như tính cách của dì. Nhỏ thôi, nhưng có ba tầng. Tầng một là phòng khách, đi lên có một tầng lửng làm phòng ăn và bếp núc. Tầng hai là phòng ngủ của dì và bé Jun, trông đẹp và gọn gàng lắm ý, chả bù cho phòng tôi ==”. Tầng ba là sân thượng để phơi đồ và trồng cây cảnh. Ở trên này còn có cái bể bơi bằng phao cho bé Jun nghịch nữa, sướng thật :( Kiểu này phải năng sang nhà dì chơi ké ^v^
- “Hôm nay hai ba con ở đây ăn tối đi, coi như mừng tân gia”
- “Oke dì.”
Dì Huệ của tôi nấu ăn ngon phải biết. Hồi mẹ mang thai tôi, dì là người
Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé
Game:
Game mobile miễn phí | Game android hay | Game dien thoai
Phần Mềm
Giao Diện Điện Thoại | Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại
Thế giới Truyện
Truyen nguoi lon | Truyen tinh yeu | Truyện cười | Truyện ma | Đọc truyện hay | Tieu thuyet tinh yeu