Đôn, nghe nói chủ tịch tập đoàn là một người phụ nữ thần bí. Bà đã từng kết hôn ba lần, lần kết hôn cuối cùng đã đem lại cho bà số di sản khổng lồ, cũng khiến cho bà trở thành người chỉ huy cao nhất ở Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc.
Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc đã xâm nhập vào Vu Môn, những ngày tháng của M Beautiful chắc chắn sẽ không còn được bình lặng nữa.
Điện thoại nội bộ vang lên, sếp thông báo cho Mạch Khiết và Lâm Đại đến văn phòng để mở cuộc họp,
Đứng trong thang máy, Lâm Đại hỏi Mạch Khiết:
- Cô nói xem, Hạ Lạc tại sao lại không thu mua M Beautiful, ở thành phố S xếp hạng đầu là M Beautiful chứ không phải Vu Môn, tại sao chọn một tòa tạp chí phát triển bình thường mà không phải chúng ta chứ?
Mạch Khiết khẽ chau mày:
- Cô có muốn bị thu mua không? Nếu như bị thu mua, có lẽ phong cách, nhân sự và đãi ngộ của tạp chí tất cả sẽ bị thay đổi và điều chỉnh.
- Đúng vậy, không có lý do gì lại không để cho người của mình đảm nhận những chức vụ quan trọng nhất, còn cô và tôi sẽ không được tín nhiệm, có lẽ phải rời khỏi đây.
Mạch Khiết không nói cho Lâm Đại biết tâm sự trong lòng mình, điều cô thực sự lo lắng là, kế hoạch thu mua tiếp theo của Hạ Lạc chính là M Beautiful, Vu Môn chỉ là bước khởi động mà thôi. Theo sự hiểu biết của cô đối với ông chủ, biết rằng sếp là người vô cùng tham lam, nếu như đưa ra một giá rất hời, chưa chắc ông đã bỏ qua. Ông ta còn lâu mới thèm để tâm đến những nhân viên trung thành đã cống hiến toàn bộ tuổi xuân và trí tuệ để gây dựng nên tờ tạp chí của ông.
Quả nhiên, trong văn phòng làm việc của sếp, ông không hề nói đến việc Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc thu mua Vu Môn mà là nói, ngày mai sẽ có mở một buổi tiệc để mời một số khách mời quan trọng, các nhân viên ở bộ phận biên tập đều phải tham gia.
Sếp cũng không nói những vị khách quan trọng đó là ai, hai cô gái đều là những người thông minh nên không hỏi thêm.
Rời khỏi văn phòng làm việc của sếp, Mạch Khiết đi qua nói với anh ta:
- Đến phòng làm việc của tôi một lát.
Mấy phút sau, Lý Mộng Long đã bước vào phòng làm việc của Mạch Khiết.
Mạch Khiết ngẩng đầu nhìn anh, trên người đàn ông này dường như luôn có thể thu hút tất cả ánh sáng, giữa đám người anh ta luôn thu hút mọi ánh mắt.
Cô nói:
- Việc tối hôm qua, tôi nghĩ tôi cần phải giải thích…
Anh khẽ mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng tinh, nhưng ánh mắt lại không hề có ý cười:
- Cô là cấp trên, thất hẹn với cuộc hẹn của cấp dưới thì có là gì chứ, không cần phải giải thích thêm đâu.
- Không phải là tôi cố ý thất hẹn, là bởi gì…
Anh cắt ngang lời cô:
- Tôi thấy cô không đến, đã hẹn người khác rồi.
Mạch Khiết ngẩn người:
- Hẹn… cô gái khác rồi?
- Cô thấy sao? Tôi không có thói quen cùng đi ăn với nam giới. Đối với tôi thì chỉ cần ăn cơm với cô gái đẹp thì chẳng có gì khác biệt cả, tâm trạng lúc nào cũng vui vẻ. Nếu như không có việc gì, tôi đi làm việc tiếp đây, còn rất nhiều việc phải làm, chẳng phải cô nói không được nói chuyện riêng trong văn phòng sao?
Trong lòng Mạch Khiết cảm thấy không vui, mình vẫn coi chuyện này là chuyện lớn, để trong lòng cứ thấp thoáng cảm thấy không yên, đã đặc biệt dành riêng thời gian để giải thích với anh ta, nhưng anh ta lại vốn chẳng để tâm đến bữa cơm đó. Sao lại có thể quên mất một điều anh chàng này vốn là một công tử đào hoa chơi bòi, còn sợ không có ai ăn cơm với anh ta sao?
Giọng nói của cô cũng trở nên rất công thức:
- Vậy được, anh đi làm đi, thông báo với anh một tiếng, ngày mai tất cả mọi người ở bộ phận biên tập đều phải tham gia một buổi party, sếp mời, còn mời thêm cả một số khách mời nữa.
Anh ta khẽ gật đầu, đẩy cửa bước ra ngoài, cánh cửa khẽ khép sau lưng anh.
Mạch Khiết mím môi, lắc lắc đầu, nhắc nhở mình không được nghĩ đến việc này nữa. Nhưng lại phát hiện ra tâm trạng của mình trở nên rất tồi tệ, những câu chữ dày đặc ở trên màn hình máy vi tính đều trở thành những vật chết chóc không thể đọc được chữ nào cả.
Cô bất lực thừa nhận, thực ra mình rất để tâm đến cuộc hẹn lần này, nhưng quyết không để thể hiện ra trước mặt anh ta rằng mình rất quan tâm đến anh ta, nếu không sẽ bị anh ta cười nhạo.
3
Buổi tối hôm sau, trong căn phòng ở trên tầng thượng của khách sạn “Giấc mộng Paris”, các nhân viên của M Beautiful cùng đón tiếp những vị khách mời khiến họ vô cùng ngạc nhiên – Tưởng Văn mặc một váy dạ tiệc màu bạc, lộ tấm lưng trần, khoác tay ông chủ Vu Môn, còn có cả một đám người lạ thần thái kiêu ngạo, ăn mặc chỉnh tề.
Ông chủ giới thiệu Lâm Đại và Mạch Khiết với những người đó, quả nhiên họ là người của Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc. Trong đó có một vị tên Mark, là người gốc Hoa, quốc tịch Anh, cũng là người tổng phụ trách của Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc ở thành phố S.
Tối đó, Mạch Khiết không còn tâm trạng nào để tham gia bữa tiệc nữa. Trực giác nói cho cô biết Hạ Lạc bắt đầu thò tay về phía M Beautiful, tâm trạng cô rất buồn bực, cô cầm ly rượu ra ban công, nghe thấy phía sau truyền tới tiếng giày cao gót nhè nhẹ, quay đầu lại nhìn, là Tưởng Văn, mặc dù đã trang điểm rất đậm nhưng vẫn không che nổi nét mệt mỏi.
- Mạch Khiết, Vu Môn đã bị Hạ Lạc thế lực lớn mua lại rồi, còn chị đã phải rời khỏi Vu Môn, thật tiếc, chúng ta vẫn còn chưa đấu với nhau thì chị đã phải rời khỏi Vu Môn rồi. – Tưởng Văn nhấp rượu vang.
Mạch Khiết không kìm được, lên tiếng hỏi:
- Lẽ nào chị không cam tâm tình nguyện?
Cô ta khẽ thở dài:
- Không cam tâm tình nguyện thì có thể làm được gì chứ, tòa soạn này có phải thuộc về chị đâu?
- Vậy chị định thế nào? – Mạch Khiết hỏi, trong ngữ khí đã có chút thương cảm giống như người đồng cảnh ngộ.
Thực ra, làm tạp chí bao năm nay, khi rời khỏi đó trong lòng cảm thấy thiếu hụt đi thứ gì đó. Bây giờ tôi không hề thiếu tiền, nhưng cuộc đời của con người hình như sống không chỉ vì tiền, ngoài tạp chí, chị cũng không biết mình phải làm gì? Mở một cửa hàng hoa hay cửa hàng Internet để giết thời gian, hoặc là sinh một đứa bé, kiểu cuộc sống đó cứ nghĩ đến chị cảm thấy hụt hẫng, chị là một nữ viên chức, một nữ viên chức không có chức vụ thì còn lại được gì?
Mạch Khiết đành phải an ủi cô ta:
- Chị đừng nói như vậy, ít ra chị cũng có một chốn đi về mà bao nhiêu cô gái khao khát một gia đình ấm áp.
- Gia đình? – Tưởng Văn so vai – Phấn đấu bao nhiêu năm, thật không ngờ cuối cùng chốn chị thuộc về vẫn giống như bao nhiêu người phụ nữ bình thường khác, vẫn là gia đình.
Tưởng Văn chăm chú nhìn Mạch Khiết:
- Thực ra, chị biết em vẫn luôn là một người có tâm ý sâu xa không để lộ ra, nhìn em làm cho M Beautiful phiên bản mới mạnh lên như vậy thì biết được rốt cuộc em đã mạnh mẽ đến nhường nào. Chỉ là một người có mạnh mẽ hơn nữa cũng không đấu chọi lại được với sự vô thường của số phận. Bất luận sự nghiệp hay tình yêu, nên nhớ rằng để lại cho mình con đường lùi, để tránh khi sự vô thường xuất hiện thì ta lại trở tay không kịp.
Mạch Khiết bình tĩnh nhìn thẳng vào chị ta:
- Có phải chị đang ngầm ám thị cho em, đối tượng mà Hạ Lạc thu mua tiếp theo là M Beautiful?
- Chị không rõ, nhưng chị biết Hạ Lạc sẵn sàng bỏ ra số tiền lớn để làm vi
Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé
Game:
Game mobile miễn phí | Game android hay | Game dien thoai
Phần Mềm
Giao Diện Điện Thoại | Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại
Thế giới Truyện
Truyen nguoi lon | Truyen tinh yeu | Truyện cười | Truyện ma | Đọc truyện hay | Tieu thuyet tinh yeu