à chính nha, đừng ai thắc mắc sao nó có con 12 mà đưa
Tua luôn đến đoạn tối ấy nt vs T nha:
- A ngủ chưa…
- A chưa…E ngủ chưa? (e lại đùa)
- Ngủ mà còn nt cho a à…Ngố
- Ừa a ngố hehe…Giả ngố để có ng` cười thôi
- Xí…Mà a này…Robert thế nào a?
- Ừa anh ấy cũng buồn lắm…A an ủi rồi dặn dò mãi mới nguôi đấy…
- Hì…vâng…Mà a này…
- J e?
Thế rồi tự dưng k thấy tin nhắn lại nữa…5p…10p…nửa tiếng…E lo có chuyện chẳng lành, mà lại k dám gọi vào máy, sợ càng bị phát hiện…Bảo thằng Tùng thì đột nhiên nó sực nhớ ra:
- Ơ hay là hết tiền…Sim mobi ấy còn có hơn 1k
- Trời ạ thế mà đéo nói sớm…
- Ai biết đâu đấy…Mà nó k biết ứng tiền hay đề nghị gọi lại j hả?
- Từ bé đến h dùng đt tài khoản toàn gần củ thôi ai như bọn mình
- Oài, ai biết đâu…
E chả nghe nó nói hết câu, phi ngay ra ngoài mua cái thẻ. Trời thì mưa chứ, có ô quái đâu, đội ngay cái mũ cối từ hôm học quân sự. Về ướt như chuột lột mà vẫn vội vội vàng vàng gửi mã thẻ cho T. 5 phút sau thì có tn lại luôn:
- Hì…a cũng đoán ra là máy hết tiền à…
- Ờ thằng Tùng nó bảo…Bố cái thằng…
- Hì, vừa nói đến đâu rồi a nhỉ?
- E định hỏi a cái j mà…
- À vâng, sao a tốt vs e thế?
Oạch, k biết trả lời như nào luôn…
- Ừ thì a là ng` tốt bụng mà hehe
- Cái a này…E hỏi thật đấy…
- Ừ thì…Mà a nói chưa chắc e tin đâu
- Nói mau nói mau >.<
- Hồi đầu năm…Nghe nói nhà e rất giàu, a cũng ngại ngại…Mà nói chuyện tiếp xúc thì thấy e rất hòa đồng, hồn nhiên, k khinh khỉnh như chúng nó…Thế nên quý e nhất lớp luôn hehe
- Xí…Chỉ giỏi chém gió…Mà a này…
- J nữa đây?
- Nếu a đến trc Robert, có khi chúng mình yêu nhau a nhỉ?
E sững người luôn các thím ạ…Biết nói j bây giờ vs người con gái mình yêu…Cảm xúc cứ lẫn lộn 1 mớ hỗn độn…Có cái j đó rất nhói trong lồng ngực, có cái j đó mặn chát tận đáy lòng…
Ừ, chỉ là nếu a đến trc…Mà a thì lại đến sau…
5p sau e mới rep lại:
- Hì, a k dám đâu…A làm sao xứng…Mà bố mẹ e cũng chẳng chấp nhận a đâu
K có tin nhắn lại…Chắc T đã ngủ rồi…E đợi thêm 1 lúc, rồi cũng đi ngủ…Ngoài hiên, mưa vẫn rả rích k ngừng…Mưa dai dẳng càng làm e buồn và khó ngủ…Thế là lại 1 đêm trắng…Dòng tn cứ mở đi mở lại để đọc…“Nếu a đến trc Robert…”
Phải, nếu a đến trc Robert, chẳng biết a có đủ dũng cảm để đến vs e k khi mà khoảng cách giữa 2 đứa quá xa nhau…
Nếu a đến trc Robert, chẳng biết a có còn tự nhiên và hồn nhiên để đến gần bạn vs k khi mà ấn tượng ban đầu sẽ khác…
Nếu a đến trc Robert, chẳng biết a vs e sẽ là j của nhau…
Mà thôi, chả cần suy nghĩ làm j…Vì a đến sau Robert, nên cả đời này chúng ta chẳng là j của nhau…
Chap 16:
Bố mẹ e đỗ con Bentley trước cổng nhà T rồi đàng hoàng bước vào hỏi T về làm vợ cho e. Còn bọn e thì dắt nhau chạy tít vào những cánh rừng ngập tràn hoa mận trắng. E mặc bộ com lê đen, còn T thì mặc bộ váy cưới đẹp nhất có thể…Robert thì đóng vai cha xứ chúc phúc cho bọn e, còn lũ bạn đứng ngoài cứ tung hoa vào…Vâng, chuẩn bị mơ đến đoạn động phòng thì e choàng tỉnh giấc
Đã gần 1 tuần kể từ khi e từ Mộc Châu về…Vẫn k thấy động tĩnh j từ chú Tú…E thực sự sốt ruột…À kể cho mọi ng` nghe vụ tối hôm sau T nt cho e:
- Nhà bọn họ vừa đến dạm ngõ a ạ…
- Ừ, a biết rồi…Ko sao đâu e…
- Chú Tú bảo a ạ?…Có lẽ k kịp rồi…
- E đừng nói thế…Nhất định a sẽ cứu e bằng mọi giá…
Nói vậy chứ thực sự lúc ấy e cũng rất lo lắng và mông lung…
- Anh L cũng tốt vs e lắm…Nếu e cưới a ấy thật thì cũng ko sao đâu…
- Ngốc! Sống phải có niềm tin vào tình yêu.
- Dạ vâng…E nói thế để nhỡ có xảy ra a cũng đừng lo cho e thôi…
- Lúc nào a cũng lo cho e thì biết làm sao?
- A lại đùa đc à? Thui e đi ngủ sớm đây…Hôm qua ngủ quên vứt đt ở gối nguy hiểm lắm.
- Ờ e ngủ ngon nha.
- A cũng thế ạ.
Thế rồi ngày qua ngày, cuộc sống trong khoảng thời gian ấy k có j đặc biệt…Đi học về đi ăn cơm rồi đi đánh điện tử, thật sự e chỉ ở phòng trọ lúc ngủ thôi…
Cho đến 1 hôm…
Đang chém chế giao lưu 2 lớp vui vãi đái thì chú Tú gọi điện:
- Alo cháu nghe đây chú.
- Ờ…Chú bảo…Ngày kia là bố mẹ cái T đi thuê nhà hàng với đặt thiêp mời để mùng 4 dương tháng sau ăn hỏi đấy (hôm ấy hình như là 21 tháng 2)…Cũng vội cưới nên cái j cũng gấp gáp…
- Ngày kia hả chú? Sáng hay chiều thì bố mẹ T vắng nhà ạ?
- Ờ…Sáng hôm ấy có cuộc họp, nên chắc tầm trưa trở đi cháu ạ…
- Dạ vầng…Cháu cảm ơn chú…Có j chú báo cháu nhé…
- Ừ đc rồi…Yên tâm…Mà kế hoạch thế nào đấy?
- Dạ, cháu cũng chưa biết ạ…Để cháu hỏi Robert đã rồi cháu trình bày chú nghe sau…
- Ờ, cố gắng trot lọt nhé.
- Dạ vâng…
Sẵn tiện ngồi quán net nên e vào fb thì thấy nick Robert vẫn sáng (la liếm kết bạn từ hôm gặp nhau). E pm ngay, đại loại kể lể tình hình như vậy, nếu muốn cứu T thì chỉ có thời cơ đấy thôi…Robert nói chung là nghe theo kế hoạch e sắp đặt, rồi lên đặt vé máy bay luôn…May quá chuyến hàng ngày bay lúc 11 rưỡi tối, khá hợp lí…Chiều giúp T trốn ra, đưa T xuống HN rồi đêm bay…Kế hoạch xong xuôi khá là suôn sẻ, thậm chí Robert còn nhờ đc anh bạn đồng nghiệp hồi trc ở trung tâm tiếng Anh “tài trợ” cho 1 chuyến ô tô giải cứu. Chốt vậy. Chat vs Robert xong e về nhà ngủ luôn lấy sức để mai lên đường…
Sáng hôm sau dậy, e gói ghém đồ đạc…Lần này thằng Tùng có bài kiểm tra điều kiện mà vẫn đòi đi cùng e, e nói mãi nó mới chịu ở nhà, bảo ngày mai kiểm tra xong nó giúp đc gì thì cứ gọi nó…Vâng, đúng ngày mai là ngày quyết định tất cả…
Trưa hôm ấy e vẫn đi học bình thường, mang cả ba lô lên lớp để chiều về ra bắt xe luôn cho tiện…Thấy vậy, cái Tr xuống hỏi:
- Tý đi đâu mà vác ba lô to tướng thế này? (chuyện e đi Mộc Châu đợt trc chắc chỉ có 3 thằng Tùng, H, C biết…Lần này đi thì cũng chỉ bảo 3 thằng)
- Về quê chứ đi đâu…Thế mà cũng hỏi…
- Dũng cảm nhể? Mai có triết đấy? Nghỉ thừa số buổi chưa?
- Ờ thì cùng lắm là học lại…Nhớ bố mẹ bỏ xừ…- vừa nói e vừa cười nham nhở…
- Gớ, hết tiền thì nói mẹ nó ra lại còn…Hứ…- mẹ, con gái con đứa mà chua ngoa, đanh đá…có chó nó thèm rước…Đang định nói ra mồm câu đấy thì sực nhớ thằng H bạn mình đang bị mình làm mối cho nó
Vừa nghĩ đến đấy thì bên cạnh, thằng H lấy tay khều e:
- Này, tý học xong lại lên Mộc Châu à?
- Ừa…Mai bố mẹ T đi vắng…Thời cơ đấy m ạ…
- Ờ…Cố gắng lên con zai…Trót lọt về bố thưởng…
Độp, độp, độp! Thằng bé ăn 3 phát sách đập vào mặt
Thằng C ngồi bên cạnh thì vẫn cắm đầu vào nghịch ip như kiểu k nghe bọn e nói…Thế mà đến cuối h, lúc e vác ba lô ra cổng trg, nó đuổi theo e gọi í ới:
- D! Tao bẩu! Ê!
- j m? Nói nhanh
Nó vừa thở vừa móc ví đưa e 2 tờ 5 lít:
- Cầm lấy mà đi đường…Việc quan trọng cứ phải cầm theo cho chắc m ạ…
- Ơ t có rồi mà…yên tâm
Nó cứ dúi vào túi e:
- Thì cứ cầm lấy…Có j mua hộ t vs cái Ch món quà gọi là chia tay…Nó sang Đức thì chả biết bao h mới gặp lại nhau…
- Ờ, đc rồi…Thôi t đi k muộn…
- Ừ, cố gắng nhé!
- Ok.
Thế rồi e lên đường…trước khi đi e cũng đã báo chú Tú 1 câu…Chú hẹn lên đến nơi thì bảo chú…Chú thuê nhà nghỉ cho, rồi 2 chú cháu đi ăn…
Tầm 9h thì đến nơi…Cũng k nhớ rõ nữa…Chú Tú đón e ở bến, rồi đưa về tận nhà nghỉ để e nghỉ ngơi cất đồ. Sau đó 2 chú cháu kéo nhau ra quán nướng. Nghĩ cũng thương chú, lủi thủi 1 mình chẳng có ai thân thích. Thỉnh thoảng mẹ T mời đến nhà ăn cơm, chứ k
Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé
Game:
Game mobile miễn phí | Game android hay | Game dien thoai
Phần Mềm
Giao Diện Điện Thoại | Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại
Thế giới Truyện
Truyen nguoi lon | Truyen tinh yeu | Truyện cười | Truyện ma | Đọc truyện hay | Tieu thuyet tinh yeu