======Quảng Cáo======
newTruyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^
newUpdate: Tình Yêu Quý Tộc Chap 115.2 - 119 (08/07/2014)
new[Update] Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái Chap 365 - 366 (09/05/2014)
new[Siêu Phẩm] Đồ Khốn Sao Để Tôi Nhớ Cậu + Ngoại Truyện (13/04/2014)
 

Author: eviluriko
Genges: shoujo/ romance/ mystery/ angst/ dark/ incest /happy ending
Rating: M
Status: complete

Warning: incest

Summary: Lam Chi và Lam Diệp là chị em sinh đôi nhưng không sống cùng nhau vì cha mẹ ly hôn năm cả hai còn nhỏ. Lam Chi sống với mẹ, Lam Diệp sống với cha. Năm cả hai học 11, Lam Chi qua đời do tai nạn giao thông, Lam Diệp tự sát nhưng không chết. Cô chuyển đến sống cùng mẹ và học ở ngôi trường mà Lam Chi từng học. Và ở đây, mọi chuyện một lần nữa bắt đầu...

A/N: tác giả đặt rating M không phải vì những cảnh s** hay bạo lực, ma túy mà vì cái "chủ nghĩa u ám". Fic cần đọc chậm.

----- ----- -----

“Ông khinh miệt chúng tôi dơ bẩn… ông cho rằng dòng máu của mình là cao quý… cho nên từ đây… con cháu của ông… những kẻ mang dòng máu cao quý của ông… sẽ sống trong đau khổ và tội lỗi… sống trong máu và nước mắt vì yêu thương lẫn nhau… Lời nguyền loạn luân mang trong dòng máu… sẽ đời đời kiếp kiếp theo đuổi dòng tộc các người… từ thế hệ này sang thế hệ khác không thể nào xóa bỏ…”


Lời Nguyền

Chap 1 Ám ảnh


Ánh nắng vàng dịu buổi chiều tà xuyên qua lớp kính mờ bụi, nhuộm lên không gian một nỗi u buồn tang thương. Cô ngồi trong thư viện vắng lặng, đôi mắt xa xăm. Cô nhớ ngày đầu đến ngôi trường này, được thầy chủ nhiệm giới thiệu với các thành viên của lớp. Họ im lặng. Họ sững sờ. Họ không tin vào mắt mình. Cô biết cô quá giống với người đó. Người con gái hoàn hảo đã qua đời trong vụ tai nạn giao thông nửa năm trước, để lại sự tiếc thương vô hạn cho gia đình, bạn bè, thầy cô… và nhất là anh – Đào Hoàng Nhật. Cô nhớ ánh mắt tràn đầy yêu thương lẫn đau đớn tột cùng của anh lần đầu gặp mặt. Cô hiểu nó không dành cho mình. Nó dành cho Mạc Thiên Lam Chi, người chị song sinh của cô. Nhưng nó đã gieo vào tâm hồn cô một nỗi xót xa kỳ lạ lẫn cảm giác ấm áp mong manh… Cô cười nhạt, sắp xếp lại sách vở rồi ra về. Chợt chiếc di động run nhẹ, báo số máy quen thuộc.


-Có chuyện gì không Dương?

/ Buổi họp của câu lạc bộ đổi lại 3h chiều mai nha. Cô phụ trách nói chủ nhật không rảnh. Chị thông báo cho khối 12 giúp em. /


Cả hai nói giọng công việc như thường ngày.


-Ừm. Còn chuyện gì nữa không?

/À, có một việc… Kế hoạch ngoại khóa thay đổi một chút về vở kịch sẽ diễn. Em đã gửi mail cho chị rồi/

-Cảm ơn em. Có gì mai nói tiếp nha. Chị đang có việc.


Cô cúp máy, không muốn nói nhiều với hắn. Hà Tử Dương. Mỗi khi nhắc đến cái tên này cô có cảm giác bất an đến nghẹt thở giống như bị một hòn đá đè lên lòng ngực. Đây là lần đầu tiên cô có cảm giác vừa ghét vừa sợ một người như vậy. Nhưng chính cô cũng không biết mình ghét gì và sợ gì ở hắn. Nguyên nhân quá mơ hồ và mong lung. Hắn có gương mặt rất đẹp, gây ấn tượng với bất kỳ ai lần đầu quen biết. Hắn giỏi thể thao nên vóc dáng thuộc dạng siêu chuẩn. Những môn văn hóa hắn cũng học cực tốt, hoạt động đoàn hội không bỏ sót thứ gì. Hắn luôn hòa nhã cười nói, luôn giúp đỡ mọi người... Tóm lại hắn hoàn hảo, quá hoàn hảo theo cách đánh giá thông thường. Nhưng với cô, con người không thể nào hoàn hảo. Sự hoàn hảo chỉ là vỏ bọc bên ngoài để che giấu bản chất méo mó, khiếm khuyết bên trong.


Cô về nhà khi chị giúp việc đang dọn cơm. Cô tươi cười chào hỏi rồi lên phòng. Mẹ cô hôm nay dự tiệc. Bà là phó giám đốc công ty văn hóa du lịch ăn nên làm ra trong tỉnh. Một bà mẹ “giỏi việc nhà, đảm việc nước” mà ai cũng mơ ước. Cô đứng trước gương, lau khô mái tóc. Hơi nước vẫn còn lẩn quẩn làm không khí ẩm ướt. Trong gương, cô đang cười. Cô chạm tay vào hình ảnh tranh tối tranh sáng đang tươi cười đó. Nó vẫn cười. Cô miết nhẹ ngón tay lên tấm gương. Tiếng kin kít rạch nát sự yên tĩnh mờ ảo rợn người. Cảm giác không khí như bị nén lại, đặc quánh trong buồng phổi bởi âm thanh sắc lạnh phủ lên căn phòng. Cô trong gương vẫn cười. Nụ cười vô thức thường trực trên mặt cô mọi lúc mọi nơi. Nụ cười được lập trình hàng ngày mỗi khi cô thức dậy.


Tiếng chị giúp việc vang lên ngoài cửa. Cô giật mình đánh rơi chiếc khăn. Cô cúi xuống nhặt nó lên, vâng dạ nhẹ nhàng. Tiếng bước chân xa dần. Cô nhìn khắp nơi. Mọi thứ chìm trong thứ ánh sáng lờ mờ, nhợt nhạt từ phòng tắm hắt ra. Cô không quen mở đèn lớn khi không cần đọc sách hay học bài. Quan trọng hơn, cô thích bóng tối. Sự lạnh lẽo của bóng tối làm cô thấy dễ chịu. Tấm ảnh khổ lớn của người con gái mỉm cười rạng rỡ đang treo trên tường đập vào mắt cô. Tấm ảnh của Lam Chi. Căn phòng của Lam Chi. Mọi đồ dùng đều của Lam Chi… và cô cũng đang sống cuộc đời của Lam Chi. Cuộc đời của một thiên thần xinh đẹp và may mắn. Nhưng đáng tiếc, thiên thần không thuộc về nhân thế nên cô chỉ có thể sống tiếp khi là một ảo ảnh thiên thần. Cô nhìn tấm ảnh, nở nụ cười lạnh lẽo như băng. Cánh cửa khép lại thật êm.


Bữa cơm tối vừa xong cũng là lúc mẹ cô về. Bà tươi cười như thường ngày nhưng cô biết có chuyện. Đôi mắt bà rất lo lắng. Cô đã học cách nhìn vào mắt người khác để sống từ rất lâu. Cô tinh tế và biết quan tâm người khác? Sai lầm. Đó là cách để tự bảo vệ bản thân. Và để thông hiểu bài học này cô phải trả một cái giá không rẻ. Cuộc sống luôn có sự trao đổi công bằng. Cô cười nhạt đi đến căn phòng cuối hành lang khi ngôi nhà đã chìm vào bóng tối và sự tĩnh lặng mênh mông. Cô gõ cửa phòng mẹ. Giọng bà mời vào mang đầy ưu phiền. Cô ngồi xuống giường, chờ đợi. Cô biết mình không cần hỏi. Rất lâu sau, bà nói thật khẽ.


-Bà nội con bệnh rồi. Ba muốn con về thăm.


Cô ra vẻ suy nghĩ.


-Khi nào con về được?

-Ba tính chủ nhật đón con… nhưng mẹ nói sẽ cho xe đưa con về. Con nghĩ sao?

-Vậy chủ nhật này mẹ cho xe đưa con về thăm nội đi.


Bà nhìn cô ngạc nhiên pha lo lắng. Cô cười nhẹ.


-Con không sao đâu. Chỉ về thăm nội thôi mà.


Bà vẫn nhìn cô chằm chằm. Cô bật cười ôm lấy bà, tựa cằm mình lên bờ vai gầy. Ánh mắt cô lạnh nhạt nhìn khu vườn chìm trong bóng tối bất tận bên ngoài cửa sổ. Cô trở về phòng, ngã người xuống giường. Trần nhà kết thủy tinh lấp lánh trước mắt cô xa xăm và tối tăm hơn cả bầu trời đêm. Bóng tối êm như nhung vây lấy cô nhẹ nhàng cùng làn gió đêm mát lạnh khe khẽ mơn man da mặt. Cô nhắm mắt thiếp đi. Những hồi ức quá khứ ùa về, lấp loáng như gương, ráp vào nhau thành hình hài ma quỷ. Tiếng mưa như thác đổ vọng từ cõi âm ty đuổi theo cô trong sương mờ, vang trong mưa câu nói ám ảnh đến kinh hoàng: “Anh yêu em… anh yêu em, em có hiểu không… anh sẽ không bao giờ để em đi… không bao giờ…” Cô giật mình thức dậy. Mồ hôi tuôn ướt đẫm áo. Cô vuốt mặt, lắc lắc đầu. Mấy tháng rồi giấc mơ đó mới xuất hiện. Chuông đồng hồ gõ đều đều năm tiếng. Cô bước vào phòng tắm. Khi làn nước ấm từ vòi sen đổ rào rào trên đầu, cô nhìn mình trong tấm gương mờ hơi ẩm, chậm rãi vẽ lên môi nụ cười tươi tắn nhất. Một ngày mới lại bắt đầu.


Sân trường nhuộm nắng ban mai ấm áp rộn rã tiếng nói cười. Cô bước đi bên anh với ánh mắt hạnh phúc. Đôi nhẫn bạc sáng lấp lánh đầy tinh nghịch. Lấp lánh như giọt nước mắt phản chiếu ánh mặt trời. Cô đã nhận nó vào tuần học thứ ba mà không cần suy nghĩ. Cô hiểu rất rõ tình cảm của anh là ngộ nhận nhưng… một chút cao thượng ngạo mạn, một chút thương hại ích kỷ, một chút hy vọng mong manh đã khiến cô liều lĩnh. Bạn bè nhìn anh với ánh mắt vừa tội nghiệp vừa trách móc, bạn bè nhìn cô với ánh mắt vừa bất lực vừa xót xa. Anh bất cần. Cô không quan tâm.

Đến trang:

 

Bạn đang đọc truyen hay tại wapsite Likevn.wap.sh, hãy chia sẻ wap truyện này cho bạn bè của bạn nhé ! Thân...

Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé

  Game:

   Game mobile miễn phí  |  Game android hay | Game dien thoai

  Phần Mềm

   Giao Diện Điện Thoại  |  Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại

  Thế giới Truyện

   Truyen nguoi lon  |  Truyen tinh yeu  | Truyện cười  | Truyện ma  | Đọc truyện hay  | Tieu thuyet tinh yeu

 

Thống Kê Hệ Thống Site

Giới Thiệu | Liên Hệ | Quảng Cáo |  Tìm chúng tôi trên Google+

Cùng tải những game mobile online hay, ung dung chibi cho điện thoại tại WapGame24h


Old school Easter eggs.