Ghé thăm Fanpage của Likevn
Fb.com/KenhTinEva để theo dõi những câu truyện, hình ảnh lãng mạn của tình yêu các nàng nhé!
Truyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng
Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^
Trang 5 - [Tiểu Thuyết] Phận Má Hồng (Full)
Các bạn đang
đọc truyện online tại wapsite likevn.wap.sh, chúc các bạn có những giây phút online thật vui vẻ
ồi trong phòng giấy của cha nàng kiểm tra các biên lai và giấy tờ thì chị quản gia Suzanne hoảng hốt đẩy cửa chạy vào. - Cô chủ! Bà chủ đòi ra nghĩa trang. Bà sai tôi mặc quần áo cho bà, nhưng tôi không chịu. Thế là bà tự mặc và đang xuống thang kia kìa. Stephanie vội chạy ra và gặp mẹ ngoài hành lang: - Mẹ! Bác sĩ dặn ... - Im! Tôi biết tôi phải làm gì. - Con van mẹ, mẹ đừng ... - Đừng đụng vào người tôi. Người ta đang đợi tôi ngoài đó. Cô tưởng tôi không biết cái trò của cô đấy hả? Chính cô mời ông bác sĩ đến để ngăn cản tôi. Cô có đau ốm gì đâu. Tôi biết bụng dạ thâm độc của cô rồi. Cô nói với khắp mọi người là tôi thế này thế nọ. Cô muốn tống tôi đi dưỡng bệnh để cô một mình cai quản cái lâu đài này. Đừng hòng! Tôi không đi đâu hết và ngày nào tôi cũng sẽ ra nghĩa trang. Cô hiểu chưa? Không ai ngăn cấm được tôi hết! Nếu cô không muốn nhìn thấy mặt mẹ cô thì cô vào tu viện mà ở. Rồi lấy thằng Armand nhà Dytteville như cô mong muốn. Rồi cô ra Paris mà sống, mà tiệc tùng, nhảy nhót tha hồ sung sướng. Để mặc tôi ở đây. Cha cô và thằng anh tội nghiệp của cô cần có tôi ở đây để ngày ngày ra thăm họ. - Con thề với mẹ. - Câm! Tôi không muốn nghe cô nói gì hết! - Nếu vậy con sẽ đi với mẹ. - Không. Tôi thích đi một mình. Hôm nay không phải Chúa Nhật. Cơn ho rũ rượi lay chuyển tấm thân gầy đét của công tước phu nhân và bà phải níu lan can cầu thang để khỏi ngã. Stephanie đã hy vọng bà không đi nổi. Nhưng bà đứng nghỉ một lát rồi thong thả bước ra cửa. Stephanie năn nỉ thêm một lần nữa. Nhưng vô hiệu. Tối hôm đó, lúc xuống phòng ăn, Stephanie thấy mặt mẹ đỏ bừng, hai mắt rực lên như người đang sốt cao. Hôm sau bà vẫn ra nghĩa trang và tối đến, Stephanie phải khẩn cấp sai gia nhân đi đón bác sĩ Allaire. Ông khám và kết luận công tước phu nhân bị tụ máu ở phổi. Hôm sau nữa bà bị ngã quỵ giữa đường, dưới trời mưa. Một tá điền trông thấy đã gọi người cáng bà chủ về lâu đài. Quần áo bà ướt sũng, tóc bết lại. Bà bất tỉnh và Stephanie phải lấy kéo cắt ống quần đang mặc ra mới thay quần áo khô cho bà được. Nàng nói với bác sĩ và cha linh mục: - Phải đưa mẹ tôi đến bệnh viện và giữ bà ở đó, không cho đi đâu hết. - Công tước phu nhân không thể đi được. Hiện bà vẫn mê man - bác sĩ nói - Đành tạm chữa trị ở nhà thôi. - Tôi sợ mẹ tôi không chịu dùng thuốc men gì hết. Mấy người nhìn nhau rồi cúi đầu buồn bã: - Cô nói vậy nghĩa là sao? Hay cô định nói là phu nhân ... - Đúng thế. Mẹ tôi không muốn sống. Mẹ tôi cho rằng Chúa Trời muốn mẹ tôi chết. - Thật khủng khiếp! Công tước phu nhân là tín đồ ngoan đạo, sao dám phạm tội tày đình như vậy? Tự tử!- Cha linh mục kêu lên. - Thưa cha linh mục, mẹ con không cho tự tử là tội lỗi. Mẹ con hàng ngày ra thăm mộ và mẹ con cảm thấy căn bệnh hiện giờ là do bàn tay Chúa. Chúa muốn mẹ con chết. Chỉ vậy thôi. - Nếu vậy thì phải ... - Thưa Cha, con đã làm mọi cách rồi. Con không muốn phàn nàn với Cha, nhưng quả thật cuộc sống trong lâu đài từ ngay cha con và anh Charles mất đi, đúng là nặng nề đến mức không chịu nổi. Mọi người trong lâu đài này đều lo lắng, chỉ sợ mẹ con trở thành mất trí. Đêm nào cũng vậy, mẹ con chốc chốc lại choàng dậy, thét lên những tiếng rợn người. Chị Suzanne nằm ngủ phòng bên cạnh, mỗi khi thấy thế chạy sang thì lại bị mẹ con đuổi ra và mắng chửi thậm tệ. Có lần con tình cờ bắt gặp mẹ con vào nửa đêm, mặc phong phanh, đứng bên cửa sổ mở rộng. Con bảo mẹ con về phòng thì bà giơ tay định đánh con. Thưa Cha, con nghĩ có lẽ mẹ con giận và ghét tất cả mọi người trong toà nhà này. Mẹ con muốn đi khỏi đây. Muốn đến với cha con và anh Charles. Bác sĩ Allaire cũng nói thêm: - Cô Stephanie nói đúng đấy. Tôi cũng thấy hoàn toàn bất lực trước bệnh trạng của công tước phu nhân. - Thôi được, để tôi nói chuyện với phu nhân, cha linh mục nói. - Tôi không tin là Cha có thể lay chuyển được tâm trạng bà công tước. - Tôi là người chăn chiên. Phu nhân là tín đồ ngoan đạo. - Ngay lát nữa, tôi sẽ viết thư mời cậu tôi về - Stephanie nói. -Tôi e không kịp nữa rồi - bác sĩ Allaire buồn bã nói. Ông Faverolle, em trai công tước phu nhân, không được nhìn thấy chị. Lúc ông về đến lâu đài thì người ta đã đóng nắp linh cữu cho bà.
Đến trang:
Các bạn đang đọc [Tiểu Thuyết] Phận Má Hồng (Full) tại wapsite likevn.wap.sh, chúc các bạn có những giây phút giải trí thật vui vẻ tại wapsite
View: 15547285