bộ những chuyện xui xẻo sau khi đến New York, nhân tiện dùng những lời lẽ cay độc nhất để nguyền rủa kẻ gây ra mọi tội lỗi là Thẩm Quân Tắc.
Xem ra tối nay cô lại có chuyện để làm rồi.
Tiêu Tinh ngồi trước bàn, xắn tay áo, cầm bút, viết chương thứ hai với ngọn lửa tức giận trào dâng trong lòng, tiêu đề là “Ngày xui xẻo thứ hai”.
Chương này dành cho tên Tạ Ý ngu ngốc với mức EQ dưới 0!
Tiêu Tinh quen Tạ Ý hồi cô năm tuổi, lúc ấy việc làm ăn của nhà họ Tiêu vừa mới bắt đầu, bố mẹ và bác trai bác gái đều bận rộn quản lý công ty, Tiêu Tinh và anh họ Tiêu Phàm bị đưa về quê sống cùng ông nội.
Nhà Tạ Ý ở ngay cạnh nhà ông nội. Trong ấn tượng của Tiêu Tinh, chàng trai có cái tên rất kỳ lạ này rất nghịch ngợm, leo núi trèo cây, lại còn thường xuyên lôi Tiêu Tinh ra ngoài chơi cùng. Suốt ngày nghịch bùn đất, quần áo nhem nhuốc bẩn thỉu, đến nỗi mỗi lần mẹ Tiêu Tinh đến, ánh mắt lạnh băng khiến cô bé Tiêu Tinh nhìn mà hai chân run lên bần bật.
Về sau hai người học cùng tiểu học, trung học, thi đại học cũng thi cùng thành phố, quan hệ ngày càng thân thiết. Anh ta coi Tiêu Tinh là cô em gái hàng xóm nhỏ bé, Tiêu Tinh cũng coi anh ta như anh em tốt. Tóm lại chỉ là tình bạn thanh mai trúc mã rất đơn giản, không hề xảy ra bất kỳ chuyện gì đáng nói.
Bước ngoặt là năm thứ nhất đại học.
Năm thứ nhất đại học cũng là năm Tiêu Tinh tròn mười tám tuổi, lại là người nhỏ tuổi nhất trong mấy chị em. Ngày sinh nhật của cô đúng vào dịp cuối tuần, để chúc mừng cô đã trưởng thành, hai người chị em thân thiết là Vệ Nam và Kỳ Quyên đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho cô.
Bữa tiệc được tổ chức ở một quán bar nhỏ gần trường, ba chị em góp tiền bao quán bar, mời rất nhiều bạn học đến chung vui. Mọi người náo nhiệt suốt cả buổi tối, tâm trạng vô cùng phấn khích. Hiếm khi Tiêu Tinh mặc bộ váy dạ hội lộng lẫy, lại còn bị Kỳ Quyên bắt trang điểm, bước lên sân khấu trước mặt đám đông chen chúc, phát biểu “cảm tưởng” của mình.
Tiêu Tinh đứng trên sân khấu, bị bao nhiêu con mắt dõi theo, trong lòng khó tránh khỏi có chút căng thẳng. Cô hít một hơi thật sâu, nắm chặt tay, tâm trạng có chút bất an khi bắt đầu nói: “Trên trái đất lắm mối hiểm họa này, an toàn trưởng thành mười tám năm cũng không phải là chuyện dễ dàng. Bây giờ sắp bước sang hàng ngũ của những người trưởng thành, tôi cảm thấy vô cùng xúc động! Rất cảm ơn mọi người đã đến tham gia bữa tiệc sinh nhật lần thứ mười tám của tôi, cùng tôi trải qua buổi tối khó quên này!”.
Bài phát biểu này là do Kỳ Quyên viết, tối qua Tiêu Tinh đã học cả buổi, đằng sau còn có một đoạn:
“Để bày tỏ lòng biết ơn của mình, tôi quyết định…”.
Tiêu Tinh đang nói như vẹt, đột nhiên ở góc trong phát ra một tràng cười.
Tiêu Tinh không hiểu vì sao, ho một tiếng rồi đọc tiếp: “Để bày tỏ lòng biết ơn của mình…”.
Đám người đứng trong góc bắt đầu cười phá lên.
Tiêu Tinh không hiểu họ đang cười cái gì, tưởng rằng quần áo của mình biến mất hoặc nói sai gì đó, có chút bất an nhìn Kỳ Quyên và Vệ Nam đứng cạnh. Hai người đó một người nhún vai một người lắc đầu, tỏ ý họ cũng không biết.
Tiêu Tinh ngượng ngùng đứng đó vì bị người ta cười nhạo, ánh đèn vàng ấm áp trên sân khấu chiếu vào người cô, để lộ khuôn mặt đỏ ửng. Vì quá căng thẳng, bỗng chốc cô quên mất câu tiếp theo.
Đột nhiên một chàng trai ngồi trong góc đứng dậy, rảo bước đi đến trước mặt Tiêu Tinh, tươi cười giơ tay vỗ vai cô, “Tiêu Tinh, Tạ Ý của em ở đây này, có gì dặn dò không?”. Cách nói bỡn cợt rất kiểu… công tử phong lưu(1)…
Vệ Nam và Kỳ Quyên đứng cạnh ho sặc sụa hai tiếng, một người phụt cả nước ngọt ra ngoài.
Tiêu Tinh tức đến đỏ mặt, trợn mắt nhìn anh ta, một hồi lâu không nói được lời nào.
Tiếng cười lúc nãy chắc chắn là do tên ngốc này giở trò!
Tên Tạ Ý xấu xa không hề có một chút tự giác khi đã phạm sai lầm, lại còn tỏ ra rất phong độ khi rụt tay lại, cười cợt và nói: “Đừng có nói ‘Tạ Ý của tôi’ nữa…”.
Phía dưới bỗng chốc cười phá lên.
“Thì ra đây chính là ‘lòng biết ơn’ của Tiêu Tinh”. “Bạn Tạ, bạn tặng mình cho Tiêu Tinh đi, cô ấy đã nói bạn là của cô ấy rồi”.
Tạ Ý ngoảnh đầu lại, mắng mỏ đám người đang cười trong góc: “Các cậu nói đủ chưa? Tiêu Tinh nhà mình đang xấu hổ kia kìa, không nhìn thấy cô ấy đỏ mặt sao?”.
Đúng là càng nói càng khiến người ta hiểu lầm…
Thú thực lúc ấy Tiêu Tinh rất muốn tìm thứ gì đó để bắt anh ta im miệng, ném cả quả dưa hấu vào mặt anh ta cũng được, hoặc là cái nồi cũng được, ném thẳng vào đầu anh ta.
Đáng tiếc lúc ấy cô đứng trên sân khấu, bên cạnh không có thứ gì, trên tay chỉ có chiếc micro, không tiện ném đi, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi gườm gườm nhìn tên Tạ Ý không biết mình đã sai ở đâu lại còn ra sức nói những lời nực cười để chữa cháy.
Cũng bắt đầu từ hôm ấy, rất nhiều người tưởng rằng Tạ Ý thích Tiêu Tinh, Tiêu Tinh thích Tạ Ý, không ai biết rằng Tiêu Tinh đỏ mặt vì tức giận chứ không phải đỏ mặt vì xấu hổ, cũng không ai biết rằng Tạ Ý đỏ mặt là vì uống bia.
Quả thực ngày hôm ấy anh ta đã uống quá chén.
Tóm lại, đột nhiên hai người trở thành đôi thanh mai trúc mã xứng đôi vừa lứa, cũng trở thành đối tượng để bạn bè trêu chọc. Mỗi lần tụ họp, mỗi lần đi du lịch, chỉ cần chỗ nào có Tạ Ý thì Tiêu Tinh khó tránh khỏi bị mọi người trêu chọc một hồi...
“Ô, Tiêu Tinh, Tạ Ý của cậu đến rồi, có gì cần dặn dò không?”.
Tất cả đều học cái giọng điệu công tử phong lưu của Tạ Ý để trêu ghẹo Tiêu Tinh.
Mỗi lúc như thế, Tiêu Tinh chỉ muốn bò dưới đất ra sức đào bới, đào một cái hố và chôn mình xuống đó.
Thời gian học đại học, nhẫn nhịn những tin đồn mơ hồ ấy trong suốt hai năm, cuối cùng cũng nhịn được đến khi Tạ Ý ra nước ngoài. Vốn tưởng rằng đôi tai được yên ổn, nào ngờ hôm nay gặp lại bạn cũ trên đường phố New York, không kìm nén được chạy lại ôn chuyện cũ, kết quả lại khơi dậy cảm giác day dứt mơ hồ của anh chàng đầu óc có vấn đề này.
“Xin lỗi em, lúc đầu anh không nên đối xử với em tốt như vậy, khiến em hiểu lầm”.
“Tiêu Tinh, vì anh mà một mình em phải đi xa như vậy, em ngốc quá…”.
“Nhưng anh thật sự không có cách nào để đáp lại em”.
“Trong lòng anh, em luôn là người bạn tốt nhất”.
“Chúc em hạnh phúc”.
Từng câu nói tràn đầy cảm xúc của Tạ Ý vang vọng bên tai, đặc biệt là bốn chữ “chúc em hạnh phúc” giống như gió bão hết lần này đến lần khác táp vào đầu Tiêu Tinh, khiến lông tơ trên người cô dựng ngược cả lên.
Lần này cô đến New York, quả nhiên là khắp nơi tiềm tàng bi kịch! Gặp hết người đàn ông quái đản này đến người đàn ông quái đản khác!
Hôm qua dùng ba trang giấy để ghi lại tội trạng của Thẩm Quân Tắc, hôm nay viết về tên Tạ Ý ngu ngốc, ba trang giấy cũng không đủ!
Tiêu Tinh bực tức viết tên của Tạ Ý lên giấy rồi gạch chéo một trăm lần, sau đó đi tắm nước nóng, nằm xuống giường, nhắm mắt lại, vừa thấy
Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé
Game:
Game mobile miễn phí | Game android hay | Game dien thoai
Phần Mềm
Giao Diện Điện Thoại | Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại
Thế giới Truyện
Truyen nguoi lon | Truyen tinh yeu | Truyện cười | Truyện ma | Đọc truyện hay | Tieu thuyet tinh yeu