Ring ring
======Quảng Cáo======
newTruyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^
newUpdate: Tình Yêu Quý Tộc Chap 115.2 - 119 (08/07/2014)
new[Update] Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái Chap 365 - 366 (09/05/2014)
new[Siêu Phẩm] Đồ Khốn Sao Để Tôi Nhớ Cậu + Ngoại Truyện (13/04/2014)
 

làm được”.


“Chỉ cần anh làm được thì nhất định anh sẽ đồng ý?”. Tiêu Tinh hỏi.


“Dĩ nhiên?”.


“Bất cứ điều kiện nào?”.


“Không sai”.


Tiêu Tinh nghĩ một lúc, đột nhiên nhếch mép cười: “Lời nói gió bay, chúng ta phải lập chứng từ trước đã”.


Nói rồi cô lấy trong túi xách một tờ giấy rồi cầm bút viết.


“…”. Thẩm Quân Tắc không còn gì để nói.


“Thỏa thuận: Nếu Tiêu Tinh đồng ý kết hôn với Thẩm Quân Tắc, vậy thì sau khi kết hôn, Thẩm Quân Tắc phải đồng ý với tất cả mọi điều kiện mà Tiêu Tinh đưa ra. Coi đây là chứng cứ”.


Tiêu Tinh vừa viết vừa đọc, sau đó bình tĩnh đưa cho anh một chiếc bút, “Nào, ký đi”.


Thẩm Quân Tắc lấy chiếc bút trên tay cô, bàn tay khẽ khựng lại.


Sao ngay cả giấy bút mà cô ta cũng chuẩn bị rồi? Lại còn là loại giấy viết hợp đồng và bút ký tên màu đen nữa?


Thấy Tiêu Tinh đang mỉm cười nhìn mình, Thẩm Quân Tắc đành phải ký tên của mình lên đó.


Tiêu Tinh lấy lại tờ giấy, mỉm cười và nói: “Cứ vậy đi, đề nghị của anh tôi sẽ suy nghĩ, có gì sẽ trả lời anh sau. Dù sao thì hôm nay cũng không hát karaoke được rồi. Tôi và Kỳ Quyên về trước đây. Hai người cứ tự nhiên”. Nói rồi cô quay người bước đi, bước tới cửa lại ngoảnh đầu lại, mỉm cười và nói: “Tạm biệt”.


Thẩm Quân Tắc sững người, run run khóe miệng, “Ừm, tạm biệt…”.


Cô ta… hết giận rồi sao? Không nhanh đến mức ấy chứ, lại còn mỉm cười chào tạm biệt anh!


Đột nhiên anh phát hiện, bộ não kỳ lạ của Tiêu Tinh cùng với cách lật bài ngửa đầy bất ngờ khiến anh càng ngày càng không thể suy đoán được. Anh mơ hồ có một linh cảm chẳng lành, linh cảm bị một số người nào đó liên kết lại hãm hại mình. Thực ra, linh cảm của Thẩm Quân Tắc không hề sai, quả thực anh bị một số người liên kết “hãm hại”.


Khoảng năm giờ chiều hôm ấy, Tiêu Tinh đang online trong phòng thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.


Mở cửa mới thấy Kỳ Quyên đang đứng ngoài, vẻ mặt rất nghiêm túc, nhìn thấy Tiêu Tinh liền hỏi: “Mày đã hẹn Thẩm Quân Tắc chưa?”.


Tiêu Tinh cười nói: “Tao vừa nhắn tin cho hắn, hẹn hắn bảy giờ tối nay gặp ở quán karaoke”.


Tiêu Tinh cúi đầu nhìn đồng hồ, “Vẫn còn hai tiếng nữa, được, chúng ta nghiên cứu chiến lược trước đã”.


Tiêu Tinh nghiêm trang mời Kỳ Quyên vào phòng, cung kính cúi người: “Nhờ quân sư chỉ giáo”.


Hai người ngồi quay mặt vào nhau, vừa uống trà, vừa nghiên cứu phương án đối phó với Thẩm Quân Tắc.


Đột nhiên Kỳ Quyên lấy một cuốn tạp chí trước ngực, vứt xuống bàn, đắc ý nói: “Mày xem cái này đi, có lẽ chúng ta có thể coi nó là một trong những chiến lược”.


Tiêu Tinh tò mò cầm cuốn tạp chí.


Đằng sau chuyện đính hôn giữa Thẩm Quân Tắc và Tiêu Tinh!


“Thẩm Quân Tắc” và “Tiêu Tinh” được tô đậm phóng to. Cụm từ “đằng sau chuyện đính hôn” còn được in đỏ.


Phía dưới có đăng một bức ảnh đã qua xử lý. Bối cảnh là hiện trường hôn lễ lãng mạn. Những người xung quanh đều trở nên nhạt nhòa, trước ống kính chỉ còn lại hình ảnh hai người hôn nhau. Tiêu Tinh đang nhìn Thẩm Quân Tắc với ánh mắt nghi hoặc còn Thẩm Quân Tắc thì trợn mắt, gườm gườm nhìn cô.


Phía dưới còn đăng kèm lời bình của phóng viên, “Ánh mắt của Thẩm Quân Tắc tràn đầy tình cảm nồng nàn”…


Sặc! Sao cô không nhìn thấy tình cảm nồng nàn, ngược lại chỉ thấy sát khí đằng đằng?


Thẩm Quân Tắc…


Ba chữ ấy giống như sấm sét giáng xuống đầu Tiêu Tinh. Cô “phụt” một cái, nước bắn thẳng vào khuôn mặt của Thẩm Quân Tắc trên tạp chí.


Tiêu Tinh bị sặc nước, ra sức vỗ ngực, ho sặc sụa, mặt đỏ phừng phừng. Bàn tay cầm tạp chí càng nắm càng chặt, bờ vai run lên không ngừng, ngay cả tóc cũng dựng ngược cả lên.


Dáng vẻ này giống hệt chú mèo hoang xù lông.


Kỳ Quyên giật nảy mình trước phản ứng của cô, vội vàng giật lại cuốn tạp chí trên tay cô, che trước mặt và nói: “Mày làm gì thế, muốn luyện công thì cũng không cần bóp nát cuốn tạp chí chứ?”.


Tiêu Tinh lấy lại bình tĩnh, quay sang nhìn Kỳ Quyên, nói từng câu từng chữ: “Người trong tấm ảnh… có đúng là Thẩm Quân Tắc không?”. Giọng nói u ám, đáng sợ giống hệt cao thủ phục thù kề kiếm vào cổ kẻ thù, chậm rãi hỏi từng câu từng chữ: “Có phải… anh đã hại… cả nhà tôi không?”.


Ngay cả người thường xuyên gặp kẻ phạm tội như Kỳ Quyên cũng không khỏi bị ánh mắt ấy của cô làm cho sởn tóc gáy, không kìm được khẽ hỏi: “Tiêu Tinh, mày không sao chứ?”.


“Tao… không… sao…”. Tiêu Tinh chậm rãi nói, “Tao không sao mới lạ!”.


Đột nhiên Tiêu Tinh cao giọng nói khiến Kỳ Quyên sững người. Chết rồi, cô nàng này sắp nổ tung rồi…


Quả nhiên Tiêu Tinh đứng bật dậy, chỉ vào khuôn mặt nhòe nhoẹt trên cuốn tạp chí rồi bắt đầu chửi: “Thì ra hắn là Thẩm Quân Tắc! Tên khốn này không có việc gì làm nên chơi tao, lừa tao nói hắn là bạn của Thẩm Quân Tắc, lại còn nhờ người đóng giả mình. Tao thấy hắn không nên tên là Thẩm Quân Tắc, hắn nên đổi tên là bệnh thần kinh!”.


Kỳ Quyên nghe cô mắng một tràng dài như vậy, không kìm được lo cho hô hấp của cô.


Kết quả, rõ ràng là hô hấp của Tiêu Tinh tốt hơn rất nhiều so với dự tính của Kỳ Quyên. Tiêu Tinh dừng lại, khẽ lấy hơi rồi lại tiếp tục bắn như súng liên thanh: “Loại đàn ông này đúng là khủng long thoái hóa ba lần một ngày, là tên rác rưởi trong lịch sử nhân loại, tên cặn bã trong các loại cặn bã, máy bay chiến đấu trong đống rác! Thì ra hắn mới là tên đầu xỏ gây ra tất cả những xui xẻo của tao khi đến New York!”.


Kỳ Quyên “bị chửi” đến nỗi mặt mày ngây dại.


Tiêu Tinh trút giận xong, thấy miệng lưỡi khô rát, cầm cốc nước lên nhấp một ngụm, lúc ấy mới xua tay: “Kỳ Quyên, tao có mắng mày đâu, mày đừng có làm ra vẻ như nhìn thấy ma như thế”.


Lúc ấy Kỳ Quyên mới ngớ ra.


Thực ra cô luôn nghĩ rằng Tiêu Tinh là kiểu người lúc yên lặng dịu dàng thì khiến người ta rung động, lúc nổi nóng thì đáng sợ, khiến người ta kinh hồn, là mẫu người “lúc tĩnh thì như gái chưa chồng, một khi hành động thì lanh lẹ như thỏ chạy trốn”. Nhưng không ngờ, lúc cô ấy bùng phát thì không thể dùng từ “thỏ chạy trốn” để hình dung. Mức độ này hoàn toàn có thể đạt tới ranh giới của “sư tử điên”.


Nhìn Tiêu Tinh tràn đầy ý chí chiến đấu, thậm chí còn “xù lông”, Kỳ Quyên không kìm được ho một tiếng, bình tĩnh nói: “Tao biết không phải mày mắng tao nhưng mày chỉ vào ngực tao, nói một tràng dài như thế, tao nuốt không trôi”. Cô đặt cuốn tạp chí trước ngực xuống bàn, chỉ tay vào nói: “Tiếp tục tiếp tục, chửi hắn đi”.


Tiêu Tinh nhìn cuốn tạp chí rồi thở dài, buồn rầu nói: “Tao không còn từ nào nữa”.


Nhìn dáng vẻ ấm ức đáng thương của cô, Kỳ Quyên không kìm được bật cười: “Như thế mà đã không còn từ nào rồi, không đủ sức chiến đấu”. Kỳ Quyên kéo Tiêu Tinh ngồi xuống sofa, vuốt mái tóc vì quá tức giận mà dựng đứng cả lên, “Thôi, đừng tức nữa, bình tĩnh lại từ từ nói chuyện. Rốt cuộc là chuyện gì?”.

Đến trang:

 

Bạn đang đọc truyen hay tại wapsite Likevn.wap.sh, hãy chia sẻ wap truyện này cho bạn bè của bạn nhé ! Thân...

Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé

  Game:

   Game mobile miễn phí  |  Game android hay | Game dien thoai

  Phần Mềm

   Giao Diện Điện Thoại  |  Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại

  Thế giới Truyện

   Truyen nguoi lon  |  Truyen tinh yeu  | Truyện cười  | Truyện ma  | Đọc truyện hay  | Tieu thuyet tinh yeu

 

Thống Kê Hệ Thống Site

Giới Thiệu | Liên Hệ | Quảng Cáo |  Tìm chúng tôi trên Google+

Cùng tải những game mobile online hay, ung dung chibi cho điện thoại tại WapGame24h