Polly po-cket
======Quảng Cáo======
newTruyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^
newUpdate: Tình Yêu Quý Tộc Chap 115.2 - 119 (08/07/2014)
new[Update] Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái Chap 365 - 366 (09/05/2014)
new[Siêu Phẩm] Đồ Khốn Sao Để Tôi Nhớ Cậu + Ngoại Truyện (13/04/2014)
 

trẻ chưa ngủ được bên cạnh, sau đó không còn tiếng động nữa.
Trong phòng chỉ có một ngọn nến tỏa ra thứ ánh sáng yếu ớt.
Lôi Vũ Tranh vẫn ngủ dưới đất, cô không chắc anh đã ngủ chưa, nên nhỏ giọng gọi: “Này…”.
Anh mở mắt nhìn cô.
“Xin lỗi”.
Anh nhắm mắt.
Cô nói: “Cảm ơn anh, hai hôm nay bọn trẻ rất vui”.
Anh bắt đầu mất kiên nhẫn, xoay người: “Cô yên tâm, sẽ không có lần sau”.
“Tôi biết tôi sai rồi, trước đây chỉ biết trách trời trách đất, còn tự cho rằng mình kiên cường, nhưng đến khi Chấn Vinh đi rồi…tôi mới biết mình thật quá nhu nhược. Tôi thấy không công bằng, sao có thể để Chấn Vinh đi như vậy, thậm chí tôi còn chưa kịp nói với anh ấy… Tôi cũng từng hận mình, nếu tôi không nói chia tay, có lẽ anh ấy sẽ không tình nguyện đi. Nhưng bây giờ tôi biết rằng, dù có tôi hay không, anh ấy nhất định cũng sẽ đi. Bởi anh ấy rất lương thiện, nên nhất định sẽ đi cứu người. Nếu phải trách ai đó, tôi chỉ có thể trách mình không có phúc”, giọng cô càng lúc càng nhỏ, “Cũng như thầy Tôn chưa từng trách ai, một mình ở trên đảo dạy dỗ mấy đứa trẻ, ngay cả gánh nước cũng phải vượt qua con đường núi khó khăn như vậy. Phải dạy học, phải chăm sóc học sinh, mà không hề oán than tiếng nào… nếu so với thầy Tôn, so với Chấn Vinh, tôi thật quá nhỏ mọn, quá ích kỉ…”.
Trời tạnh mưa, nhìn qua mấy khe hở giữa những tấm gỗ đóng ngang dọc bên ngoài cửa sổ thấy một vài ánh sao hiện trên nền trời đen ánh.
Những vì sao trên trời ở giữa biển khơi thật lớn, thật sáng, giống như có rất nhiều đôi mắt dịu dàng nhìn cô.
Liệu có một ngôi sao nào đó, là Thiệu Chấn Vinh không?
Cô chậm rãi nhắm mắt: “Cảm ơn anh đã đi cùng tôi đến đây”.
Rồi lâu sau đó cô không nói gì nữa. Cuối cùng anh cũng quay lại, cô đã ngủ rồi. Nến cháy hết, ánh sáng yếu ớt rồi tắt đi.
Trong không gian tối đen như mực này dần dần cũng có thể nhìn thấy ánh sao thưa thớt từ bên ngoài rọi vào. Từ xa xa truyền đến tiếng sóng, sóng biển đánh vào bãi cát dưới chân núi.
Dường như cô rất dễ ngủ, không chút suy tư như dòng suối nhỏ, tuy rằng uốn lượn giữa núi đá khi có khi không, nhưng thực tế lại trong suốt thấy đáy, dễ dàng để người ta nhìn thấu.
Khi chào tạm biệt bọn trẻ, cô lưu luyến không rời, thuyền đã đi rất xa rất xa vẫn có thể nhìn thấy được bóng người như những chấm đen đứng đó thành hàng, hình ảnh đó vẫn luôn ở trong tầm mắt, mãi mãi trong tầm mắt.
Buổi sáng, khi thu dọn hành lí, bọn trẻ không muốn họ đi, có hai cô bé đã khóc, cô cũng rất buồn.
Sau này cô không quay lại nữa, mấy năm nữa, bọn trẻ lớn rồi học trung học, khi đã trưởng thành, biết suy nghĩ họ sẽ rời đảo, đi học đại học… bọn trẻ sẽ nhớ đến cô, hoặc có thể sẽ quên cô, Nhưng sau này cũng chỉ còn một mình cô, cô sẽ không quay lại nữa. Bởi cô và Chấn Vinh đã từng đến, còn lúc này chỉ còn một mình cô nên sẽ chẳng thể còn sau này nữa. Nước biển ào ào quét ngang tầm mắt, sóng biển tung bọt trắng xóa phía đuôi thuyền, giọt nước đọng lại trên mặt cô, trời và biển bao la vô tận càng khiến thuyền thêm nhỏ bé. Hàng trăm ngàn năm nay, không biết biển cả đã bao lần chứng kiến cảnh ly biệt, chứng kiến bao lần đổi thay. Thời gian cũng sẽ trôi qua nhanh như vậy, từ nay về sau là quảng thời gian của mình cô.
Gió biển rất lớn, con thuyền dập dềnh trên sóng. Lôi Vũ Tranh ngồi trên thuyền, nhìn cô quỳ bên mép thuyền không cử động, có lẽ bữa sáng đã nôn hết rồi, nhưng cô vẫn im lặng, cũng giống lúc đến đây lặng lẽ mà quật cường.
Khi họ đến sân bay, đón chuyến bay cuối cùng trở về. Trời đã tối, sân bay rộng lớn sáng trưng, chỉ còn lác đác vài hành khách ngồi trong phòng chờ.
Tuy đi cả ngày đường vất vả nhưng cô vẫn im lặng ngồi đó như một con búp bê.
Cuối cùng anh lấy một tấm danh thiếp ra rồi đưa cho cô, nói: “Có chuyện gì thì gọi số này”.
Thật ra anh định nói có thể trả lại nhà cho cô, nhưng không biết tại sao câu nói đó vừa đến cửa miệng lại không thốt ra được.
Cô nhận lấy danh thiếp: “Cảm ơn”.
Anh không nói gì.
“Chấn Vinh không còn nữa”, cô cúi mắt xuống, “Sau này tôi sẽ không làm phiền anh nữa”.
Khi Đỗ Hiểu Tô về, Trâu Tư kỳ cảm thấy có gì đó rất lạ, bởi từ khi trở về, cô hình như bắt đầu vui vẻ trở lại. Thậm chí thỉnh thoảng còn cười, mỗi khi nhắc đến Thiệu Chấn Vinh cũng rất bình tĩnh, không còn đau đớn hay lãng tránh như trước đây. Chỉ có Đỗ Hiểu Tô mới hiểu rằng được sống mấy ngày trên đảo nhỏ đó như một thế giới khác, ở đó có ánh mắt ngây thơ trong sáng, nhưng rất ngoan ngoãn, kiên cường vượt lên của bọn trẻ, Ngay cả thầy Tôn cũng mang trong mình một nghị lực phi thường. Vì vậy cô sẽ tiếp tục sống, vì Chấn Vinh, vì cha mẹ cô, vì những người yêu cô đều mong muốn như vậy.
Nên cô dốc hết can đảm đi làm.
Vẫn có đồng nghiệp nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ, nhưng cô không giận cũng chẳng quan tâm đến những tin đồn về mình. Cô làm việc nghiêm túc, dốc hết sức mình, không phân tâm hay ủ rũ, và chỉ mấy tuần sau hiệu quả đã hiện rõ, cô nhanh chóng nhận được sự tin tưởng của đồng nghiệp, dù sao thành tích đã chứng minh tất cả. Thư ký Thiệu Uyển Đình của Lôi Vũ Tranh đã gửi lại chìa khóa cho cô. Khi nhận lại được chìa khóa, cô gần như thấy bình thản, được rồi mất, mất rồi được, nhưng không cần biết như thế nào, dù sao cô vẫn thấy mình may mắn, đã lấy lại được căn nhà của cô và Chấn Vinh.
Điều bất ngờ là sau đó vài ngày, tổng giám đốc đột nhiên thông báo cô cùng các đồng nghiệp bên bộ phận kinh doanh, cùng đi theo Hạng tổng đến dự một buổi tiệc. Khi đến nơi mới biết là phó tổng giám đốc Cao bên Vũ Thiên thay mặt công ty mời Hạng tổng. Bữa tiệc tiến hành được một nửa thì nhân viên phục vụ dẫn Lôi Vũ Tranh vào. Mọi người trên bàn tiệc đều đồng loạt đứng dậy, Lôi Vũ Tranh vừa bắt tay với giám đốc của cô, vừa nói: “Vừa xuống máy bay, đến trễ một chút, thật xin lỗi”.
Hạng tổng là người Đông Bắc, tính cách hào sảng cởi mở, bắt tay Lôi Vũ Tranh liên tục: “Nói mấy lời khách sáo này làm gì”.
Uống rượu Lô Châu được ủ lâu năm, chỉ có bảy tám người, vậy mà loáng cái đã uống hết bốn chai, thế là bàn tiệc bắt đầu náo nhiệt, mấy vị giám đốc nói đùa nhau, không khí thoải mái hơn nhiều. Đỗ Hiểu Tô vốn chỉ vùi đầu ăn, dột nhiên bị Hạng tổng gọi: “Hiểu Tô, thay mặt công ty chúng ta, mời Lôi tiên sinh một ly nào”.
Cô hơi bất ngờ, sau đó bèn nâng ly đứng dậy. Dù đã uống khá nhiều rượu nhưng sắc mặt Lôi Vũ Tranh hoàn toàn không có vẻ đã say, lại cười nói: “Không được, không được, thế này là ức hiếp người quá rồi. Sao lại có chuyện uống được một nửa rồi gọi một cô bé ra thế này? Không thể như thế được, cứ uống kiểu này, hôm nay tôi chỉ có lăn về thôi”.
“Tôi khiêng anh về”, Hạng tổng hào hứng, giật ly rượu trong tay anh, “Chúng ta đâu phải chỉ quen biết vài năm thôi, tôi biết tửu lượng của anh mà. Nào nào, Hiểu Tô, thêm rượu, rót đầy cho Lôi tiên sinh. Con gái Đông Bắc chúng tôi đây, dù thế nào Lôi tiên sinh cũng phải nể mặt chút”.
Giao thiệp kiểu này cũng khó tránh được, Đỗ Hiểu Tô lần đầu nhìn thấy Lôi Vũ Tranh như thế, có lẽ do vừa từ sân bay đến nên tóc anh hơi rối, áo sơ mi xám cởi mấy nút, nửa ngồi nửa dựa trên ghế, hoàn toàn khác với dáng vẻ lạnh lung bình thường của anh, mà mang kiểu cách ngạo nghễ của một công tử nhà giàu. Ngón tay dài của anh chặn ngang miệng ly, “Đây không phải là chuyện nể mặt hay không. Thế này là không công bằng”, anh lơ đãng nhìn Đỗ Hiểu Tô, “Hay cô Đỗ cũng uống một ly, cô ấy một ly tôi một ly”.
Hạng tổng cũng đoán biết ít nhiều về quan hệ của Đỗ Hiểu Tô và Lôi Tranh Vũ, vì ban đầu khi Đỗ Hiểu Tô vào Bác Viễn,

Đến trang:

 

Bạn đang đọc truyen hay tại wapsite Likevn.wap.sh, hãy chia sẻ wap truyện này cho bạn bè của bạn nhé ! Thân...

Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé

  Game:

   Game mobile miễn phí  |  Game android hay | Game dien thoai

  Phần Mềm

   Giao Diện Điện Thoại  |  Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại

  Thế giới Truyện

   Truyen nguoi lon  |  Truyen tinh yeu  | Truyện cười  | Truyện ma  | Đọc truyện hay  | Tieu thuyet tinh yeu

 

Thống Kê Hệ Thống Site

Giới Thiệu | Liên Hệ | Quảng Cáo |  Tìm chúng tôi trên Google+

Cùng tải những game mobile online hay, ung dung chibi cho điện thoại tại WapGame24h