Duck hunt
======Quảng Cáo======
newTruyện nào bị thiếu hoặc chưa post xong các bạn vui lòng Gửi Phản Hồi mình sẽ bổ sung, update các chap mới nhất nhé. Thank All ^^
newUpdate: Tình Yêu Quý Tộc Chap 115.2 - 119 (08/07/2014)
new[Update] Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái Chap 365 - 366 (09/05/2014)
new[Siêu Phẩm] Đồ Khốn Sao Để Tôi Nhớ Cậu + Ngoại Truyện (13/04/2014)
 

lên một tiếng “meo” rồi nhảy trở ra, nghiêng cái đầu nhỏ xíu chăm chăm nhìn con tôm. Một lúc sau, mèo con cẩn thận tiến lại gần, vươn móng vuốt ra thử chọc con tôm, tôm cố sức nhảy bật lên, mũi nhọn đâm trúng vào mũi mèo con, dọa nó kêu lên, chạy đến nép vào chân Đỗ Hiểu Tô, run lên bần bật.
Đỗ Hiểu Tô ôm mèo con lên, đó là một con mèo lông đen trắng xen kẽ, ngoan ngoãn cuộn tròn trong tay cô, giống quả cầu lông, kêu “meo meo”. Cô chọc mèo con: “Meo Meo, mày tên gì? Mày gầy thế này, hay là gọi mày Xương Sườn đi”. Mèo con có đôi mắt to tròn lóng lánh nước, tựa như biết nói.
Mèo con đưa lưỡi hồng hồng, liếm ngón tay cô, cô lập tức bật cười: “Chấn Vinh anh xem, đáng yêu quá!”.
Anh không nói gì, có lẽ cô thật sự xem anh là Thiệu Chấn Vinh, trên hòn đảo này.
Có lẽ là vì quá yêu nên cô mới chìm đắm như vậy, tự gạt mình gạt người.
Bên ngoài, trời mưa như trút nước, tiếng mưa dội vào tay, có cả tiếng bọn trẻ đang đọc bài, đọc theo giọng không chuẩn lắm của thầy Tôn: “Suối trên núi Vũ Di chảy vòng quanh núi chuyển hướng chín lần, vì vậy gọi là núi Cửu Khúc. Nước suối rất trong, có thể nhìn thấy cát đá dưới lòng suối…”, âm thanh hòa lẫn trong mưa, nghe mơ hồ mà xa xôi. Đỗ Hiểu Tô nhìn mây mù bị gió thổi cuộn thành từng vòng, giống một dải lụa trắng, cuộn đến đâu ướt đến đó. Cô không khỏi lo lắng: “Ngày mai không về được thì sao?”.
Mưa to thế này, chỉ sợ không có thuyền.
Cô đột nhiên cười với anh: “Nếu không về được, chúng ta ở lại thêm vài ngày vậy”.
Trước đây cô lúc nào cũng nước mắt ngân ngấn, thật ra cô cười rất đẹp, giống như đứa trẻ có khuôn mặt xinh đẹp mà ngây thơ tựa ánh sao rơi xuống rồi lặng lẽ đọng lại trong tim. Bên ngoài chỉ có tiếng mưa gió hòa lẫn vào nhau ồn ào, gần như biến hòn đảo thành một thế giới khác.

Chương 17

Gần tối, gió ngừng thổi, mưa cũng dần tạnh, bọn trẻ chạy ra khỏi lớp, đến sân tập nhỏ vỗ tay không ngớt. Đỗ Hiểu Tô cầm máy ảnh, chụp rất nhiều hình cho chúng. Những cái đầu nho nhỏ chụm lại với nhau, cùng xem màn hình bé nhỏ của máy ảnh kĩ thuật số, tấm ảnh chụp chung trông rất chỉnh tề, nghiêm túc. Bọn trẻ vây Hiểu Tô và anh, nụ cười rạng rõ như những bông hoa bừng nở, nhưng có vài tấm là do Đỗ Hiểu Tô bắt tạo dáng, bọn trẻ đứng trước ống kính làm mặt hề trông rất buồn cười. Đỗ Hiểu Tô kiên nhẫn mở từng tấm hình ra cho mọi người xem, khiến đám trẻ không ngừng bật cười.
Nước trong chum đã gần hết, thầy Tôn muốn đi gánh nước, Đỗ Hiểu Tô lại hào hứng xung phong: “Để tôi đi”.
Thầy Tôn gãi đầu: “Vậy để bác sĩ Thiệu đi cùng, đường khó đi, cô cũng không gánh nổi đâu”.
Cô ngẩn người, Lôi Vũ Tranh nhận lấy thùng nước: “Đi thôi”.
Lên núi mới biết vì sao thầy Tôn nói đường khó đi. Cái gọi là “đường đi” thật ra chỉ là những con đường mòn nhỏ hẹp uốn lượn, có đoạn đường mỗi bên là vách đá cheo leo, bên dưới là vực, sóng biển vỗ vào đá cuộn trào như những đụn tuyết, nhìn qua cũng đủ chóng mặt. Đỗ Hiểu Tô trèo lên đến đỉnh núi cũng đã mệt phờ, gió lớn thổi tóc cô rối tung. Đứng trên đỉnh núi nhìn ra xa, thấy được biển rộng vô bờ, nước biển như có màu vàng đậm, phía xa lại là màu xanh nhàn nhạt, phóng tầm mắt ra xa có thể thấy được các đảo như những dấu chấm nhỏ, thỉnh thoảng nhô lên giữa biển mây.
Từng đám mây lớn cũng bị gió thổi đi xa tựa như những cánh buồm đang căng mình đón gió, cũng như vô số những hòn đảo cô độc ngoài kia, càng bay càng xa. Cô mở rộng đôi tay, cảm nhận được cơn gió luồn qua từng kẽ ngón tay. Lôi Vũ Tranh đứng đó, nhìn trời biển, cảm giác như tâm hồn mình cũng được gột rửa. Trời và biển rộng lớn hùng vĩ thế này, còn con người lại quá nhỏ bé. Bao phiền não và đau khổ trên thế gian cũng có thể bị biển trời vĩnh hằng nhấn chìm.
Thì ra nơi hòn đảo vô danh này lại có phong cảnh đẹp hùng tráng đến vậy.
Có thứ gì đó nhột nhột cọ vào chân anh, cúi đầu nhìn thì ra là con mèo, chẳng biết nó đi theo từ lúc nào. Bốn chân nhỏ lấm đầy bùn đất, nhưng nó vẫn nghiêng ngả chạy đến chỗ Đỗ Hiểu Tô. Cô ôm lấy mèo con, quỳ xuống bên suối rửa sạch chân cho nó. Nước suối lạnh, lạnh đến nỗi mèo con bỗng rùng mình vẩy hết nước lên mặt cô. Gió thổi qua gò má thoáng ửng hồng của cô khiến làn da cơ hồ trở nên trong suốt, tựa hoa tường vi buổi sớm còn lưu lại những giọt sương mai lấp lánh, khi cười lại tỏa sáng rực rỡ như đóa hoa bừng nở.
Anh cúi xuống múc nước.
Nghe thấy cô đang thì thầm với mèo con: “Xương Sườn, về nhà với tao đi, ở nhà có rất nhiều thứ ngon”.
Anh lạnh nhạt nhìn qua, cuối cùng nói: “Cô không định mang nó cùng về đấy chứ?”.
Nhìn bộ dạng của cô như vừa phạm lỗi: “Thầy Tôn nói mèo mẹ chết rồi, mèo con ở đây không có gì ăn, chắc cũng sẽ chết đói…”.
“Ở đây ngày ngày có tôm có cá, làm sao chết đói được”.
“Nhưng không có ai nấu cơm cho nó”.
Anh chậm rãi nhấc hai thùng nước lên: “Cô sẽ nấu cơm cho nó sao?”.
Cô nhận ra sự châm biếm trong câu nói của anh, giọng hạ xuống: “Tôi cũng không biết…nhưng tôi có thể mua thức ăn cho nó…”.
Anh gánh nước xuống núi: “Máy bay không cho mang theo động vật”.
Cô sực nhớ ra, đuổi theo sau anh: “Nghỉ cách đi mà, giúp tôi một chút được không?”.
Anh không để ý đến cô, cứ theo con đường núi khúc khuỷu chậm chạp đi xuống.
Cô ôm mèo con, bước thấp bước cao chạy theo anh cầu khẩn: “Anh xem mèo con đáng thương thế này, nghĩ cách đi mà, anh còn biết sửa cả máy phát điện…”, giọng cô dịu dàng, kéo kéo tay áo anh, “Chấn Vinh…”.
Anh đột ngột dừng bước, bình thản nói: “Tôi không phải Thiệu Chấn Vinh”.
Cô buông tay, mèo con nhảy xuống đất, cô lặng người nhìn anh, một cảm giác như vừa bị người khác gọi dậy khi đang đắm mình trong giấc mộng, ngơ ngác tỉnh dậy. Mèo con lăn lộn mấy vòng trên đất, cả người lấm lem, không còn nhận ra màu lông của nó nữa, nó đưa lưỡi liếm chân mình rồi lại ngẩng đầu kêu “meo meo” với anh, một người một mèo nhìn anh đăm đăm, như không biết phải làm thế nào.
Anh xách nước tiếp tục đi xuống, cô ôm mèo con lặng lẽ theo sau.
Tối đó vẫn là anh nấu cơm, nhưng bữa ăn cũng đã được cả thiện vì có thêm rong biển, có món canh rong biển với tôm. Bọn trẻ rất tập trung ăn, Đỗ Hiểu Tô múc một bát canh, lặng lẽ ăn, thầy Tôn sợ họ bị cảm lạnh, liền đến nhà bếp tìm một chai rượu: “Tối nay chúng ta uống một chút, để tránh cảm lạnh”.
Rượu trắng ngâm hải sâm, mùi vị rất lạ.
Thầy Tôn vốn định uống cùng Lôi Vũ Tranh vài ly, nhưng không ngờ anh không phải đối thủ của Lôi Vũ Tranh, mới uống vài ly mặt đã đỏ đến tận mang tai, nói nhiều hơn: “Hai người đến đây, bọn trẻ vui lắm, tôi cũng rất vui… bác sĩ Thiệu, anh và cô Đỗ quả là người tốt, gửi tiền đến đều đặn, còn gửi sách đến… tôi cũng có một cô bạn gái, nhưng cô ấy không hiểu, nói rằng trên đảo quá khổ, làm thầy giáo trên đó sẽ không kiếm được nhiều tiền nên bảo tôi vào đại lục làm việc. Nhưng nếu tôi đi, bọn trẻ sẽ làm sao đây… bọn chúng không được dạy dỗ… anh với cô Đỗ, hai người thật tốt…”.
Thầy Tôn nói loạn hết cả, Đỗ Hiểu Tô cầm chai rượu, giúp anh rót một ly: “Thầy Tôn, tôi kính thầy”.
“Cô Đỗ cũng uống một ít đi, uống rượu bớt lạnh, trên đảo ẩm ướt lắm”, thầy Tôn mặt đỏ rực, nụ cười vẫn có phần ngượng ngùng, “Lần này hai người đến không thể tiếp đón chu đáo, thật ngại quá. Tôi và bọn trẻ, chúc hai người bách niên giai lão”.
Cuối cùng cũng uống hết một chai rượu, máy phát điện cũng ngừng.
Thầy Tôn bật đèn pin, đi sang phòng ngủ chăm sóc bọn trẻ. Đỗ Hiểu Tô nằm trên giường, ban đầu còn nghe thấy thầy Tôn nói chuyện với mấy đứa

Đến trang:

 

Bạn đang đọc truyen hay tại wapsite Likevn.wap.sh, hãy chia sẻ wap truyện này cho bạn bè của bạn nhé ! Thân...

Hãy luôn sử dụng công cụ tìm kiếm để tiết kiệm thời gian của bạn nhé

  Game:

   Game mobile miễn phí  |  Game android hay | Game dien thoai

  Phần Mềm

   Giao Diện Điện Thoại  |  Hình Nền Mobile | Phần mềm cho điện thoại

  Thế giới Truyện

   Truyen nguoi lon  |  Truyen tinh yeu  | Truyện cười  | Truyện ma  | Đọc truyện hay  | Tieu thuyet tinh yeu

 

Thống Kê Hệ Thống Site

Giới Thiệu | Liên Hệ | Quảng Cáo |  Tìm chúng tôi trên Google+

Cùng tải những game mobile online hay, ung dung chibi cho điện thoại tại WapGame24h